Chuyện bây giờ mới kể: 8 tiếng đồng hồ tác nghiệp xuyên tâm bão

Chuyện bây giờ mới kể: 8 tiếng đồng hồ tác nghiệp xuyên tâm bão

Bùi Thị Ngân

Bùi Thị Ngân

Thứ 3, 19/09/2017 13:50

Những đợt gió liên tiếp quật thẳng vào người, sức gió mạnh đến mức chúng tôi rất khó để trụ vững. Cả 4 người ôm chặt lấy nhau, lần từng bước chân một, bám chặt bờ tường bởi chỉ cần rời tay là sẽ bị gió tốc ngã.

Trực tiếp từ tâm bão số 10 (Hà Tĩnh)

Nhận được thông tin, 10h ngày 15/9, Bão Doksuri, một cơn bão được nhận định rất mạnh, có sức tàn phá khủng khiếp nhất trong vòng 30 năm trở lại đây sẽ trực tiếp đổ bộ vào Hà Tĩnh, PV báo điện tử Người Đưa Tin đã quyết định di chuyển vào vùng tâm bão để kịp thời ghi nhận những hình ảnh sớm nhất đến độc giả trên cả nước.

Lao vào tâm bão

7h ngày 15/9, xách theo ba lô gồm máy tính, máy ảnh và vài bộ quần áo, tôi cùng 3 đồng nghiệp lên đường. Xe chúng tôi chạy thẳng từ TP.Hà Tĩnh về xã Cẩm Nhượng, huyện Cẩm Xuyên, tỉnh Hà Tĩnh – nơi được dự đoán là vùng tâm bão. Lúc này, trời mưa rất to, gió bắt đầu thổi mạnh, rít những đợt liên hồi. Một chút lo lắng len lỏi, ngồi trong xe, chúng tôi đùa nhau rằng, nếu chẳng may có chuyện gì xấu xảy ra thì trên người cũng đã mặc những chiếc áo có gắn logo của báo mình nên sẽ dễ dàng trong việc tìm kiếm. Tiếng cười của chúng tôi át tiếng gió và cả cái cảm giác rờn rợn, khi đi giữa những con đường vắng tanh không một bóng người, trong tiếng gầm rú của gió mưa.

Xã hội - Chuyện bây giờ mới kể: 8 tiếng đồng hồ tác nghiệp xuyên tâm bão

khoảng 11h, gió bắt đầu giật cấp 14 - 15.

8h cùng ngày, chúng tôi có mặt tại xã Cẩm Nhượng, như vậy là chỉ còn 2 giờ đồng hồ nữa, bão sẽ đổ bộ vào đất liền. Lúc này, gió đã lên rất mạnh, những đợt sóng đánh dồn dập vào bờ kè, bụi cát bay tứ tung. Chúng tôi chọn khách sạn Sông La cách bờ biển Thiên Cầm khoảng 40m để làm nơi trú bão. Trong căn phòng tối om dưới sảnh khách sạn, có khoảng 10 người dân ven biển cũng đang tá túc tại đây để tránh bão.

10h30, gió bắt đầu giật mạnh kèm theo mưa lớn, cây cối rung lắc dữ dội, sóng biển gầm rú, liên tiếp đánh vào bờ cao hơn 15m, tiếng cây đổ, mái tôn, biển quảng cáo của các nhà hàng cạnh đó bay tứ tung.

Xã hội - Chuyện bây giờ mới kể: 8 tiếng đồng hồ tác nghiệp xuyên tâm bão (Hình 2).

Chúng tôi di chuyển một cách khó khăn để ra được đến vị trí gần bờ kè tác nghiệp.

Quyết định ra ngoài ghi lại những hình ảnh trận cuồng phong khủng khiếp của cơn bão để kịp thời chuyển thông tin về tòa soạn, tôi cùng 3 đồng nghiệp thống nhất sẽ di chuyển ra vị trí gần bờ kè để tác nghiệp. Vừa bước ra ngoài, liên tiếp những đợt gió quật thẳng vào người, sức gió mạnh đến mức chân chúng tôi không thể trụ vững. Chúng tôi phải lần từng bước chân một, bám chặt bờ tường bởi chỉ cần rời tay sẽ bị gió thổi tốc ngay lập tức. 10 phút vật lộn với sức gió khủng khiếp, chúng tôi cũng đã đến được vị trí sau tấm bia xã Cẩm Nhượng, cùng "nấp" tại đây để bắt đầu tác nghiệp.

Đối mặt nguy hiểm

Đang tác nghiệp, PV Thành Văn, một đồng nghiệp công tác tại báo Công Lý rời vị trí đang đứng, chạy xuống sát gần bờ biển để ghi được cận cảnh hình ảnh. Nhận thấy sự nguy hiểm, 3 người chúng tôi hô lớn: “Thành Văn quay lại đi, đừng xuống, nguy hiểm lắm!”. Bất ngờ từ xa một con sóng cuồn cuộn lao đến với tốc độ chóng mặt. Chúng tôi chưa kịp định thần thì ngọn sóng đã đánh ập vào bờ tạo nên một luồng xoáy cao khoảng 20m, tưởng chừng muốn nuốt chửng tất cả.

Xã hội - Chuyện bây giờ mới kể: 8 tiếng đồng hồ tác nghiệp xuyên tâm bão (Hình 3).

Những đợt gió thổi tốc khiến chúng tôi khó có thể đứng vững.

Sau đợt sóng, chúng tôi không thấy PV Thành Văn trở lại vị trí. Tôi và PV Hạnh Nguyên (công tác tại báo Đại Đoàn Kết) lạc giọng khi liên tục gọi tên người đồng nghiệp giữa tiếng gió mưa gầm rú. Trong phút bấn loạn, chúng tôi òa khóc khi nghĩ rằng người đồng nghiệp đã bị sóng biển cuốn trôi. 3 người chúng tôi cố di chuyển để tìm kiếm PV Thành Văn, gió cào cấu, xé toặc những chiếc áo mưa đang mặc trên người. Bỗng từ dưới bờ kè, PV Thành Văn lóp ngóp trườn lên, cả 3 chúng tôi vỡ òa vui sướng khi biết người anh vẫn an toàn. Bất ngờ, một thanh gỗ từ đâu theo luồng gió với tốc độ chóng mặt, lao sượt qua đầu tôi, chỉ cần lệch khoảng 10cm là tôi đã bị phang thẳng vào mặt. Chưa bao giờ tôi có cảm giác khiếp sợ như lúc này, cả 4 người ôm chặt nhau, lần từng bước, quyết định quay lại nơi trú ẩn để đảm bảo an toàn.

Xã hội - Chuyện bây giờ mới kể: 8 tiếng đồng hồ tác nghiệp xuyên tâm bão (Hình 4).

Nhiều tuyến đường giao thông bị tê liệt.

Xã hội - Chuyện bây giờ mới kể: 8 tiếng đồng hồ tác nghiệp xuyên tâm bão (Hình 5).

Bão tốc mái hàng loạt nhà hàng ở ven biển Thiên Cầm.

Ngay sau khi về đến điểm trú, người ướt sũng nhưng cả 4 chúng tôi đều vội vã mở máy tính, dùng điện thoại phát 3G. Trong căn phòng tối om, bì bõm nước, những những hình ảnh đầu tiên về siêu bão đã được chúng tôi gửi ra tòa soạn.

12h trưa, gió vẫn rít rất mạnh, cả dãy nhà hàng ven biển đã bị tốc mái, cây cối gãy, đổ ngổn ngang. Đứng trong điểm trú, tôi khiếp đảm khi nhìn thấy chiếc cột trụ bê tông của nhà hàng đối diện bị gió thổi tốc lên cao rồi rơi xuống gãy đôi; tận mắt chứng kiến những hình ảnh đó, mới thấy được sức tàn phá của siêu bão Duksuri khủng khiếp đến mức nào.

13h, một người đàn ông ướt sũng lao thẳng xe máy vào giữa sảnh khách sạn nói lớn: “Tuyến kè chắn sóng thôn Hi Di đã bị đánh vỡ rồi, nước đã tràn vào nhà, ngập hết cả rồi”. Người này vừa dứt lời, 3 người phụ nữ đang ngồi co ro trên ghế bỗng đứng phắt dậy, chạy ra phía cửa, khuôn mặt hoảng hốt, lo âu.

Xã hội - Chuyện bây giờ mới kể: 8 tiếng đồng hồ tác nghiệp xuyên tâm bão (Hình 6).

 

Xã hội - Chuyện bây giờ mới kể: 8 tiếng đồng hồ tác nghiệp xuyên tâm bão (Hình 7).

Nước dâng ngập, cô lập hàng trăm ngôi nhà chỉ sau vài giờ đồng hồ đổ bộ.

Bà Nguyễn Thị Vinh, trú thôn Nam Hải đang tá túc tại đây khiếp đảm: “Tôi sinh sống ở đây đã 40 năm nhưng chưa từng chứng kiến một cơn bão nào có sức gió giật khủng khiếp và dai dẳng như thế này”.

Không chần chừ, chúng tôi thu dọn đồ đạc, ra xe, quyết định sẽ di chuyển đến vị trí bờ kè để ghi lại những hình ảnh thiệt hại đầu tiên của cơn siêu bão này.

Lúc này, ngoài trời gió vẫn thổi rất mạnh, dọc 2 bên đường cây cối gãy, đổ ngổn ngang. Ngồi trên xe, chúng tôi có cảm giác chỉ cần 1 sơ sẩy nhỏ cũng có thể khiến xe dễ dàng bị gió nhấc bỗng. Đi được 500m, trước mắt, những cây phi lao đổ rạp giữa đường, chắn ngang lối, khiến xe chúng tôi không thể đi tiếp. Chúng tôi phải cho xe lùi trở lại, men theo tuyến đường liên thôn để tiếp tục di chuyển. Tuy nhiên, một lần nữa xe lại bị mắc kẹt bởi con đường phía trước cũng đã bị tê liệt bởi những hàng cột, dây điện chằng chịt chắn lối. Con đường cạnh đó cũng bị ngập, hàng chục hộ dân đã bị cô lập trong biển nước .

Chưa biết xử lý như thế nào, tiếng người đàn ông mặc áo mưa màu xanh đang lội bì bõm để cột lại một số đồ đạc nói lớn: “Các cháu không đi được vào bờ kè đâu, nguy hiểm lắm, đường ngập hết, xe cứu hộ cũng đã bị mắc kẹt ở phía ngoài rồi. Kè vỡ, nước bắt đầu ngập vào nhà, bác đang phải cột lại đồ đạc không thì sẽ bị nước cuốn trôi hết”.

Xã hội - Chuyện bây giờ mới kể: 8 tiếng đồng hồ tác nghiệp xuyên tâm bão (Hình 8).

 

Xã hội - Chuyện bây giờ mới kể: 8 tiếng đồng hồ tác nghiệp xuyên tâm bão (Hình 9).

Hàng trăm ngôi nhà của các hộ dân ở ven biển xã Cẩm Nhượng bị Bão số 10 đánh sập.

Giao thông tê liệt, không thể tiếp cận hiện trường tuyến kè bị vỡ, chúng tôi quyết định vòng sang đường khác, đi thẳng về phía UBND xã Cẩm Trung tiếp tục ghi nhận những thiệt hại ban đầu.

15h30 chiều, bão đã tan, gió bắt đầu giảm dần, mưa cũng bắt đầu ngớt, một cảnh tượng hoang tàn, xơ xác hiện hữu trước mắt...

Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên. Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.
Đã tặng: 0 star
Tặng sao cho tác giả
Hữu ích
5 star
Hấp dẫn
10 star
Đặc sắc
15 star
Tuyệt vời
20 star

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bình luận không đăng nhập

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.