img

sutit
Vũ Quốc Hùng

Đón chúng tôi tại nhà của chàng trai trẻ Vũ Quốc Hùng (SN 1993, nghệ danh Thiên Ngôn) là bà Tạ Thị Mùi (SN 1964) - mẹ của Hùng. Bà chỉ tay về phía căn phòng nơi con trai đang ở và nói: “Hùng đợi các cháu từ sáng sớm”. Điều đó đủ để thấy Hùng háo hức muốn gặp gỡ mọi người thế nào.

Vũ Quốc Hùng

Bước vào phòng của Hùng, điều khiến chúng tôi ngỡ ngàng chính là hình ảnh một nam thanh niên với đôi tay co quắp, nhưng chân lại rất linh hoạt đang di chuyển chuột máy tính. Thấy chúng tôi, chàng trai ấy nhoẻn miệng cười rất tươi. Và, câu chuyện xúc động về số phận đặc biệt của Hùng đã được chính cậu và mẹ hé lộ.

Nói về bệnh tình của con, bà Tạ Thị Mùi nghẹn ngào: “Hồi mang bầu Hùng, sức khoẻ cũng như mọi sinh hoạt của tôi đều bình thường, chỉ đến khi con ra đời được 6 tháng mới phát hiện ra cái gì con cũng chậm hơn so với các bạn đồng trang lứa. Tôi và chồng đưa Hùng đi khám ở bệnh viện Nhi Trung ương, tại đây bác sĩ chẩn đoán Hùng bị bại não bẩm sinh thể co cứng. Tay, chân co quắp, khả năng vận động kém… Cả việc nói chuyện, giao tiếp với mọi người cũng rất khó khăn. Mỗi lần nói có cảm giác như Hùng đang dồn hết sức mình để phát ra âm thanh vậy”.

Nén nỗi đau, người mẹ trẻ khi ấy đã cùng chồng dặn lòng quyết tâm chữa trị bằng được cho con. Bố Hùng chạy vạy lo tài chính, còn mẹ Hùng từ một kế toán phải xin nghỉ hẳn để tiện chăm sóc cho con. Hễ có ai mách ở đâu có thầy thuốc có thể chữa trị được cho con là bà bồng bế con đi, dù có xa xôi cách trở đến mấy.

Hành trình đi tìm lại tuổi thơ cho người con tật nguyền

quote

“Còn nước còn tát, những ngày tháng sau đó, vợ chồng tôi thường thuê một chiếc xích lô đưa con đến viện để tập chức năng, cứ đi đi về về. Rồi vài năm sau lại thay đổi cho con đi châm cứu, bấm huyệt. Hành trình chữa bệnh của hai mẹ con khó khăn, chông gai không thể nào tả xiết, chỉ biết rằng cái gì tốt nhất cho con thì làm”, mẹ của Hùng bộc bạch về hành trình đi tìm tuổi thơ, tương lai cho người con kém may mắn.

Vũ Quốc Hùng 1
Vũ Quốc Hùng 3

Bà Mùi nhớ, khi vừa sinh em gái của Hùng được vài tháng, vì bố bận đi làm kiếm tiền, nên bà đã phải bế cả Hùng và em gái lên khu vực Vĩnh Phú (Vĩnh Phúc, Phú Thọ bây giờ - PV) để tìm thầy thuốc chữa bệnh. “Hồi nhà cũ ở Thanh Xuân, Hùng còn bé lắm, tôi vẫn nhớ như in cảnh hai vợ chồng chở con trên chiếc xe đạp đi dọc khắp phố, rồi cõng con còng cả lưng, chưa kể còn lắp thêm mấy cái bể bơi nho nhỏ để chân tay con vùng vẫy, cử động… và dần dần, con cũng cử động được đôi chút”, bà Mùi nhớ lại.

27 năm đằng đẵng chăm sóc, lo lắng cho con từ miếng ăn, giấc ngủ, có nhiều đêm bà Mùi không thể nào chợp mắt vì thương con. “Thỉnh thoảng, tôi cho con ra ngoài hóng gió, nhưng lại có những lời bàn tán xì xào sau lưng khiến tôi buồn lắm, nhiều lúc phải lén lau nước mắt vì sợ con thấy lại buồn thêm”, bà Mùi ngậm ngùi.

Nói đến đây, Hùng ngồi kế bên mẹ cố phát ra những câu nói dù ngắn và rất khó nhọc nhưng đủ để thấy chàng trai ấy luôn nhận thức được số phận của mình.

“Em sinh ra đã khác người rồi! Đôi khi em thấy tự ti vì không giống như các bạn đồng trang lứa, không được đi học, chạy nhảy, vui đùa, chỉ làm bạn với 4 bức tường… Nhưng, em nghĩ rằng mình không thể đầu hàng số phận”, Hùng tâm sự.

sutit

Chưa một lần được đến trường, Hùng lựa chọn học chữ ở nhà, và mẹ chính là người dạy Hùng từng nét chữ đầu tiên. Cứ thế, năm tháng trôi qua Hùng nỗ lực học hỏi không ngừng. Dù chỉ sống thu mình trong căn phòng nhỏ, thế nhưng chàng trai 9X luôn muốn khám phá thế giới bên ngoài bằng việc đọc nhiều sách, báo… Vốn kiến thức của Hùng cứ tăng dần lên.

Vũ Quốc Hùng 5

Ít ai biết, Hùng có niềm đam mê mãnh liệt với âm nhạc. Về cơ duyên này, chàng trai tiết lộ, cách đây 18 năm, cô giáo dạy nhạc cho hai người em gái của Hùng đến nhà dạy thêm, ngồi ở phòng bên, nghe tiếng nhạc cất lên đã thôi thúc chàng trai 9X học nhạc. Ban đầu, Hùng chỉ nhìn qua cửa kính, nhưng rồi thấy Hùng mê âm thanh, cô giáo đã mời anh vào phòng để cùng học. “Sau một thời gian em có nói với mẹ “Con thích học nhạc”, khi đặt vấn đề với cô giáo dạy thanh nhạc, ban đầu cô khá ái ngại. Nhưng rồi cô nói là cứ thử, biết đâu có âm thanh, em sẽ bớt buồn”, Hùng chia sẻ.

Sau hai tháng học nhạc, cô giáo phải thừa nhận rằng Hùng là một người tiếp thu lý thuyết rất nhanh, nhưng để Hùng đánh được đàn organ, thì hai cô trò đã phải vật lộn rất vất vả. Hùng bộc bạch: “Còn nhớ thời điểm mới học đánh đàn, dù trong phòng có bật điều hòa nhưng vẫn phải có một chiếc khăn thấm mồ hôi đặt ngay dưới bàn. Em dùng hết sức bình sinh để đặt một tay lên những phím đàn, cô giáo giữ chặt tay để em có thể tự mình làm phát ra âm thanh. Cảm giác bàn tay mình chạm vào phím đàn khiến em sướng rơn. Bởi, âm nhạc chính là niềm vui sống của em, và em đã có thể chạm tay vào ước mơ ấy”.

Dẫu chặng đường ấy gặp rất nhiều khó khăn, nhưng chưa bao giờ Hùng bỏ cuộc.

Vũ Quốc Hùng 6

Song song với việc học đàn, chàng trai 9X dành thêm thời gian học sử dụng máy tính. Vì không thể sử dụng chuột hay bàn phím bằng tay, nên Hùng đã chọn cách dùng những ngón chân. Việc học máy tính giúp Hùng vừa giải trí, vừa sáng tác ra những bài hát. “Không ai dạy em sáng tác, nhưng em thấy thích nên đã tự viết những bản nhạc đầu tiên. Ban đầu, em viết xong đưa cho mẹ xem và nghe thử, nhưng mẹ nói “chưa hay” nên em viết lại. Thế rồi, cứ viết dần dần và em đã chạm tới cột mốc đánh dấu sự thành công trong con đường âm nhạc của mình. Mọi thứ bắt đầu từ cú sốc đầu đời trong tình yêu”, Hùng kể.

Vũ Quốc Hùng 7

Chàng trai 9X tiết lộ, anh từng có mối tình đầu rất đẹp, trong sáng với một cô sinh viên. Cô giáo dạy nhạc cũng chính là mẹ của nữ sinh ấy, vì rất quý Hùng nên đã giới thiệu. Sau một thời gian tiếp xúc, trò chuyện, cả hai cảm mến nhau lúc nào không hay, thậm chí đã thề non hẹn biển. Nhưng, cuộc sống không như mơ, một cô gái lành lặn lại đi yêu một anh chàng khiếm khuyết, sự dị nghị, gièm pha và sự phản đối của gia đình bạn gái đã buộc người yêu của Hùng phải nói lời chia tay. Cú sốc đầu đời ấy khiến Hùng đau đớn. Bởi, Hùng đặt nhiều hy vọng và luôn coi tình yêu là động lực để mình phấn đấu hàng ngày. “Sau cú sốc về tình yêu, em bắt đầu sáng tác và lúc này những ca khúc của em mới bắt đầu có hồn hơn”, Hùng chia sẻ thêm.

Bắt đầu sáng tác từ năm 2015 cho đến nay Vũ Quốc Hùng đã sở hữu cho mình một số lượng các ca khúc tương đối, được nhiều ca sĩ trẻ nổi tiếng thể hiện và các bạn trẻ yêu mến. Có thể kể đến như: Đừng bắt em phải quên, Em muốn quên (Miu Lê), Dù không là định mệnh (Minh Vương M4U), Hạnh phúc của anh (Tăng Nhật Tuệ), Người đứng sau em (Hồng Dương M4U), Nụ cười hạnh phúc (Vũ Duy Khánh)...

sutit

Trong rất nhiều những sáng tác của mình, Hùng chia sẻ, anh nhớ nhất và thích nhất là ca khúc “Đã bao giờ mẹ được ngủ ngon chưa?”. Ca khúc này được Hùng viết vào dịp lễ Vu Lan năm 2018 dành tặng cho mẹ của mình. Hùng luôn tâm niệm người mà mình biết ơn nhất đó là mẹ. “Mẹ là người đã luôn chăm lo cho em, là đôi chân của em trong cuộc sống này. Lời bài hát cũng chính là lời mà em muốn nhắn gửi đến mẹ. “Những nếp nhăn của mẹ có phải là do con mang nặng nề. Mái tóc mẹ bạc nhiều có phải vì mẹ lo nghĩ cho con. Nếu như vậy mẹ ơi con xin lỗi mẹ suốt đời. Mẹ hãy ngủ ngon đi đừng thức nữa khuya rồi gió về lạnh mẹ ơi...”, Hùng nghẹn ngào khi nhắc về mẹ.

Vũ Quốc Hùng8
Vũ Quốc Hùng9

Trong tâm trí, Hùng không bao giờ quên được những ngày tháng cả hai mẹ con rong ruổi trong cuộc hành trình đi chữa bệnh, từ Bắc vào Nam, rồi cả nước ngoài, chỉ hy vọng Hùng có thể di chuyển, đi lại như bao người bình thường khác. Mặc dù, khi đã hiểu và chấp nhận con không thể đi lại, nhưng mẹ Hùng không dừng lại, vẫn kiên trì và giúp con tập vận động phục hồi chức năng, từ nhỏ và đến bây giờ vẫn vậy. Hai mẹ con thường tâm sự với nhau nhiều điều, khi chuyện tình cảm của Hùng thất bại thì mẹ cũng là người ở bên động viên, an ủi giúp anh vượt qua cú sốc.

Vũ Quốc Hùng10

Với Hùng, mẹ còn là một người bạn tri kỷ. Không thể nói được nhiều, Hùng dành thời gian viết những dòng tin nhắn đầy tình cảm, hay những lá thư dạt dào cảm xúc dành cho mẹ. Khi nhận những dòng thư ấy, bà Mùi đã bật khóc, và không thể đọc hết được liền một lúc những dòng mà con nhắn gửi. Trong mắt bà Mùi, con trai dù khiếm khuyết về mặt ngoại hình, nhưng tâm hồn của con luôn là một chàng trai bao dung, biết yêu thương, quan tâm đến cảm xúc của mọi người.

Trải lòng về người mẹ yêu quý, Hùng xúc động: “Có nhiều người hỏi em rằng, tương lai của bạn muốn thế nào? Đây là một câu hỏi rất đỗi bình thường, nhưng với em nó quá gian truân. Bởi, sau này, nếu mẹ chẳng còn đủ sức bên em nữa, em không biết mình phải đối diện với cuộc sống như thế nào? Cả vạn lần em thầm nghĩ, nếu phải ra đi, xin hãy cho em được chết trước mẹ. Bởi với cơ thể này, không biết vắng mẹ, em sẽ sống ra sao. Mẹ là một người vĩ đại nhất trong cuộc đời em”.

Với Hùng, được sinh ra và lớn lên trong vòng tay yêu thương của mẹ là niềm hạnh phúc vô bờ. Và nếu được sinh ra thêm một lần nữa, thì Hùng vẫn muốn là đứa con trai bé bỏng của mẹ. Có mẹ, cuộc đời của Hùng trở nên tươi sáng hơn, có mẹ, Hùng được quan tâm chăm sóc kỹ lưỡng hơn và có mẹ, Hùng có thêm động lực để thoả sức sáng tạo, bay xa bằng những tác phẩm âm nhạc của mình…

Xúc động câu nói của người con khiếm khuyết dành cho mẹ