Bệnh nhân nhập viện trong tình trạng da xanh, niêm mạc nhợt, đau khắp bụng, HA 110/60, bụng chướng nhẹ, siêu âm ổ bụng có nhiều dịch tự do, không có túi ối trong buồng tử cung. Kết quả xét nghiệm cấp cứu: Beta hCG tăng cao 1229mIU/ml, hồng cầu giảm còn 2,58 x10x12/lít, huyết sắc tố giảm còn 67 g/lít, hematcrid giảm còn 24%. Xác định người bệnh trong tình trạng nguy kịch, ngay lập tức kíp trực đã hội chẩn và chẩn đoán: Chửa ngoài tử cung vỡ lụt máu ổ bụng chưa có choáng, được chỉ định mổ nội soi cấp cứu.
Thời điểm này bệnh nhân T. đi cùng bạn trai, không mang theo thẻ BHYT (bệnh nhân nói có BHYT), không mang theo tiền ứng nộp viện phí. Tuy nhiên, các bác sĩ chuyên khoa Sản quyết định mổ cấp cứu để cứu người bệnh. Khi vào ổ bụng có khoảng 1.800ml máu, ổ bụng dính phức tạp, khối chửa đang chảy máu. Vì người bệnh chưa có con nên kíp mổ đã thực hiện phẫu thuật nội soi gỡ dính và bảo tồn vòi trứng cho người bệnh mặc dù đây là một kỹ thuật khó và phức tạp lại thực hiện vào thời gian 3-5giờ sáng, nhưng vì tương lai của người bệnh và lương tâm của người thầy thuốc toàn bộ kíp mổ đã cố gắng, ca mổ đã thành công.
Dù rất mệt nhưng kíp phẫu thuật cảm thấy rất vui khi không chỉ cứu sống được bệnh nhân T. Trong mổ, bệnh nhân T. được truyền 700 ml máu. Sau mổ, bệnh nhân T. ổn định đã chuyển lên khoa Phụ sản để tiếp tục chăm sóc, điều trị. Khi bệnh viện đề nghị nộp tiền tạm ứng viện phí, ngày thứ 3 sau mổ bạn trai T. về nhà và mang đến bệnh viện thẻ BHYT của người bệnh. Tuy nhiên, ngày sinh trong chứng minh nhân dân và BHYT không giống nhau nên bệnh viện đề nghị bổ sung xác nhận của địa phương người bệnh để được thanh toán. Sau mũi tiêm thuốc cuối cùng trong ngày lúc 21 giờ, nhân viên trực đến thăm người bệnh, thì không thấy bệnh nhân T. và người nhà tại phòng. Điện thoại tắt, không liên lạc được.
Một bệnh nhân cùng phòng xác nhận, chị L.T.T đã chủ động rời khỏi bệnh viện. Những người đã cứu sống và cố gắng đem lại cơ hội làm mẹ cho chị T. cảm thấy rất buồn, hẫng hụt và thất vọng. Không phải vì người bệnh chưa đóng viện phí mà vì cách hành xử của người bệnh với những người đã tận tâm cứu chữa và chăm sóc cho mình.
Khi viết bài này, chúng tôi chỉ muốn người bệnh và cộng đồng hiểu: Bệnh viện và những người làm nghề thầy thuốc luôn đặt sức khỏe và tính mạng người bệnh lên trên hết, sẵn sàng cứu chữa người bệnh vô điều kiện, không quản thời gian vì đó là lương tâm và sứ mệnh của người thầy thuốc.
Trường hợp tiếp theo mà khoa Cấp cứu bệnh viện Hữu nghị Lạc Việt gặp tình huống khó xử trong tháng 8, nữa là tiếp nhận một bệnh nhân nam giới gặp sự cố nghiêm trọng trong lúc quan hệ tình dục. Bệnh nhân 36 tuổi quê ở Ninh Bình, đang làm việc tại Vĩnh Phúc. Nhập viện trong tình trạng dương vật bầm tím, sưng to, gập góc. Sau khi thăm khám và chẩn đoán, bác sĩ chuyên khoa tiết niệu kết luận bệnh nhân bị vỡ vật hang trong lúc quan hệ tình dục. Thời điểm nhập viện, máu tụ đã lan rộng đến vùng bìu. Bệnh nhân đã được phẫu thuật cấp cứu, lấy máu cục, tạo hình phục hồi dương vật. Hiện bệnh nhân đã khỏe mạnh và xuất viện sau 1 tuần điều trị.
ThS.BS Nguyễn Nguyên Đông, Giám đốc bệnh viện cho biết: “Chúng tôi luôn sẵn sàng cứu bệnh nhân ở mọi thời điểm, với trang thiết bị hiện có. Với các y, bác sĩ, cứu người bệnh là quan trọng nhất.”
B.H