“Sao mày ngu thế, nói đến thế rồi mà vẫn không hiểu gì à”- Buổi “tìm mộ liệt sĩ” của Thầy Liên chỉ diễn ra trong vòng 3 tiếng buổi sáng, nhưng 2/3 số thời gian đó là dành để trả lời những cuộc điện thoại, những tiếng “mày”, “tao”, “chửi rủa” liên tục được thầy phát ra…
“Tu” cả năm cũng chưa có duyên gặp “cậu”
Ngày thứ 2 nhóm PV “sám hối” ở nhà “Cậu Liên” là một ngày trời mưa lạnh, mặc cho cái lạnh cắt da ngoài trời, hàng trăm người vẫn có mặt ở nhà “Cậu”, chỗ ngồi trong nhà không đủ, nhiều người phải ngồi ngoài hiên. Mưa tạt cả vào người, các cụ già và trẻ em run lên bần bật vì rét.
Gian làm việc của “cậu” được chia làm 2 góc, gần “cậu” nhất là nơi dành cho những người đến “trả nợ âm”, tìm mộ, tìm người mất tích,… Góc phía dưới là dành cho những gia đình đến “áp vong”.
Tại gian dành cho gia đình đến áp vong, thỉnh thoảng lạ có tiếng khóc, tiếng nấc rất to, tiếng lầm rầm khấn vái. Trong những người này có một cô gái trẻ, khuôn mặt đờ đẫn, thỉnh thoảng lại “rú” lên 1 tiếng lạnh người.
Người phụ nữ bị vong hành luôn phát ra những tiếng kêu kì quái.
Theo những người đến đây thì cô gái này bị vong hành. “Trong người nó giờ hàng trăm con ma, đấy là cậu đã bắt cho gần hết rồi nên nó mới được thế này, chứ dạo trước nó điên điên, dại dại, có biết gì đâu. Những lúc nó kêu là nó đang bị ma hành đấy, lúc này người nhà cậu lại phải đem lộc cho nó thụ thì nó mới tỉnh. Nó tu ở nhà cậu cả năm nay rồi”, một bác gái người Hải Phòng kể.
“Lộc” mà bác gái này nói chính là những quả cam, quýt do những người đến nhà cậu đem đến cúng thần linh. Theo quan sát của PV, trong 2 ngày ở nhà “cậu”, cô gái này nhìn mặt có vẻ đờ đẫn, nhưng ánh mắt thì rất tinh anh, liên tục đảo qua đảo lại quan sát người xung quanh. Mấy lần PV giơ điện thoại lên định chụp ảnh đều bị cô phát hiện và lẩn đi chỗ khác hoặc cúi gầm mặt xuống.
Để được “giáp mặt” với “cậu”, mỗi người phải đợi ít nhất từ 1 tuần cho đến cả 1 tháng. Đầu tiên, khách đến phải ngồi đợi “cậu” tại “Hội trường”, rồi ghi tên người cần tìm trên một tờ giấy cuộn tròn. Mỗi buổi, “cậu” chỉ thu thêm 4-5 phiếu. Thu xong, “cậu” sẽ gói các phiếu đó lại và đợi đến các buổi khác, “cậu” gọi đến ai, người đó sẽ lên để “cậu” vẽ sơ đồ mộ trí, nơi cần tìm.
“Tôi “tu” ở nhà cậu gần năm rồi nhưng cậu bảo chưa đủ tâm nên chưa giúp tìm mộ được, vẫn phải tu tâm tiếp…”, một bác trai người Bắc Ninh buồn bã nói.
Chứng kiến cảnh “cậu” chỉ cho một người tìm mộ, PV không khỏi phì cười, “cậu” hỏi: “Anh tìm mộ cho chú anh hả. Được rồi, để tôi xem nào. Chú anh chưa có vợ, con cái gì, đúng không ”. Người kia vội trả lời: “Không ạ, có vợ và một người con gái”. Nghe xong, “cậu” liền quát: “Không cái mả mẹ nhà anh, con gái coi như ngoại tộc, thế không phải là tuyệt tự thì là gì”…
Clip chữa bệnh thánh và bắt ma của cậu Liên.
Phán được vài câu điện thoại của “cậu” lại reo lên để… chỉ mộ từ xa. Tiếng quát của “cậu” lanh lảnh: “Anh đi đến đâu rồi?, Anh học cao mà ngu thế, không hiểu những gì tôi nói à. Anh phải tìm bằng được cái cô giao liên đã cứu ông của anh, có thế người ta mới chỉ cho anh chỗ chôn xác được….”.
Cứ như vậy, trong suốt 3 tiếng làm việc buổi sáng thì phải đến 2/3 thời gian “cậu” “trò chuyện” với cái điện thoại, những “đức tin” ở dưới thì liên tục cầu khẩn, vái lạy. Người được gặp, được “cậu” vẽ bản đồ cho đi tìm mộ thì háo hức, mừng vui; người chưa có đủ “duyên” để vào gặp “cậu” thì tiếp tục ở lại “tu”.
“Thầy chỉ giúp những người có tiền”
Bác Thành (Thái Bình) cho biết: “Tôi đến đây để xin cậu làm lễ hoàn thây cho anh trai. Đợi ở nhà thầy 2 tuần rồi nhưng cũng chưa được gặp thầy. Những người có mặt ở đây, ai cũng phải sám hối ít nhất vài ba tuần may ra mới được việc.
Cách đây 1 năm, tôi đến xin cậu vẽ đường để đi tìm mộ anh trai, cũng mất cả tháng “ăn trực nằm chờ” ở đây cả tháng mới được cậu đồng ý vẽ đường cho đi tìm anh. Nhưng sau đó còn phải về nhà 1-2 tuần để tu tại nhà, xin bề trên ở nhà cho phép rồi mới lại đến nhà cậu, khi đó cậu mới vẽ sơ đồ cho đi tìm hài cốt…
Muốn tìm được hài cốt thì người nhà phải đủ 5 tiêu chí: Phải có tâm, có tiền, có sức khỏe, lòng kiên nhẫn và có cái đầu thông minh. Phải “thông dịch” được bản đồ của thầy và phải hiểu những gì thầy chỉ dẫn… Người đi tìm hài cốt không khác gì một người đi học trường kĩ thuật quân sự, phải biết giải mã, tính toán và… mưu lược”.
Tấm bản đồ tìm mộ liệt sĩ với những ký hiệu "ô", "ơ" chằng chịt của cậu Liên.
Cũng theo bác Thành, người nào không có đủ tiềm lực về tiền của thì đến đây có thành tâm đến mấy cũng bị “cậu” đuổi về, gia đình bác phải mất 70-80 triệu mới tìm được hài cốt cậu Liên chỉ dẫn, vì còn phải “nằm vùng” và “giải mã” được lời cậu phán.
Tìm mộ xong, bác quay lại “hoàn thân” cho anh để thân thể anh bác được trọn vẹn, nhưng đợi hơn 1 tháng vẫn chưa gặp được “cậu”.
Cũng theo bác Thành, “cậu Liên là nhà ngoại cảm giỏi có một không hai vì cậu vừa biết làm vong, bắt vía, vừa tìm được mộ, lại biết chữa bệnh, và còn giúp người dân trả nợ, hoàn thân”.
“Mục sở thị” tấm bản đồ chỉ nơi chôn hài cốt liệt sĩ do “cậu” vẽ cho một gia đình, có lẽ đúng như lời bác Thành nói, phải có một cái đầu vô cùng thông minh mới giải mã được những ký hiệu "ô" "ơ" chằng chịt mà "cậu" vẽ. Đúng là, gặp được “cậu” đã khó, có lẽ việc giải mã “chỉ thị” của cậu đưa ra còn khó gấp… trăm lần.
Ngọc Phạm-Ngân Nguyễn-Sơn Tùng
(Còn nữa)