Đũa lệch
Đang giờ nghỉ trưa, mọi người xóm tôi bỗng bị dựng dậy bởi những tiếng la hét, tiếng khóc thét của con trẻ, tiếng loảng xoảng của nồi niêu xoong chảo phát ra từ ngôi nhà của cặp vợ chồng trẻ mới dọn đến.
Bà Lan, người thạo tin nhất xóm, chép miệng: "Rõ khổ, thằng Hồng lại đánh vợ nữa rồi! Mà vợ nó đâu có tội tình gì, chỉ tại thằng chồng và gia đình bên ngoại thôi". Bà Lan kể: Hồng vốn là con nhà nghèo nhưng lại không chịu lo học hành, lại thêm tật rượu chè bê tha, suốt ngày la cà chơi bời với mấy đứa hư cùng xóm.
Ấy thế mà Hồng cưa đổ được cô con gái độc nhất của bà chủ tiệm vàng. Đi lại với Hồng vài hôm thì cô này "dính chưởng" nên buộc phải cưới gấp. Khổ nỗi là cả hai chưa đến tuổi trưởng thành, không có vốn sống để ra đời tự lập nên thời gian đầu phải ở chung với gia đình bên vợ.
Được một thời gian, Hồng sinh tật, cuỗm của gia đình vợ gần 2 cây vàng đi chơi bài, bao gái và ăn nhậu với bạn bè. Gia đình vợ chịu không nổi liền từ mặt con gái, đuổi cả hai vợ chồng Hồng ra khỏi nhà và cấm cửa chàng rể vĩnh viễn. Hồng vì quá tức gia đình vợ nên đâm ra ghét luôn Trâm. Mỗi khi nhậu về, bất kể lý do, hễ thấy mặt vợ là anh ta thượng cẳng tay hạ cẳng chân!
Hãy chứng tỏ giá trị
Việc để xảy ra chuyện đáng tiếc có khả năng gây đổ vỡ hạnh phúc của những đôi vợ chồng trẻ trước hết là lỗi của các bậc làm cha làm mẹ. Đó là do họ quá trọng danh nên vô tình gây sóng gió cho hạnh phúc của con mình. Nhưng xét ở một góc độ nào đấy, những chàng rể "bị từ chối" cũng phải gánh một phần trách nhiệm.
Thay vì chọn giải pháp im lặng một thời gian, chờ cho phía vợ thật sự hạ hỏa và tìm cơ hội chứng tỏ giá trị của mình trong con mắt gia đình vợ thì họ lại chọn biện pháp đối đầu với phía gia đình vợ. Chỉ riêng việc nhờ ma men dẫn lối, về đày đọa vợ con thì không chấp nhận được.
Anh họ tôi, vốn là một nông dân, hồi trước khi cưới bà xã làm nghề dạy học cũng đã gặp không ít khó khăn chỉ vì quan niệm "môn đăng hộ đối". Lúc mới gặp mặt, bố mẹ vợ, vốn là giáo viên đã nghỉ hưu, chẳng ưa gì chàng rể đen thủi đen thui, chân tay thô kệch, ăn nói vụng về nên đưa ra đủ thử thách để chàng chùn bước, tự động rút lui.
Nhưng cuối cùng, bằng tấm lòng của mình, anh họ tôi đã thuyết phục được bố mẹ vợ cho phép con gái được cùng mình "kết tóc, xe duyên". Không chỉ đồng ý suông mà bố vợ còn hỗ trợ cả tiền cho chàng rể nghèo mua đất, xây nhà, tư vấn cả kế sinh nhai lâu dài thay vì suốt ngày chỉ biết "bám đít trâu".
Nhờ chí thú làm ăn và giỏi tính toán nên giờ đây, anh họ tôi đã trở thành một chủ cơ sở sản xuất nấm có tiếng làm ông bà già vợ mở mày mở mặt, đi đến đâu cũng nghe bà con lối xóm hết lời ca tụng.
Khi tôi hỏi bí quyết, anh cười cười: "Có gì đâu, quan trọng là mình phải kiên trì và chịu nhịn một chút. Chẳng lẽ người ta cực khổ cả đời nuôi vợ mình nên người mà bản thân mình là chồng lại không chịu được những lời nói nặng, nhẹ của bố mẹ vợ? Suy cho cùng, các cụ cũng chỉ có lỗi, là quá lo cho hạnh phúc cả đời của con mình mà thôi".
Anh kết luận: "Dù có nghèo đến đâu chăng nữa mình phải biết tự khẳng định bản lĩnh của người đàn ông chứ! Nếu làm được việc này thì mọi sự phức tạp sẽ được hóa giải theo hướng tốt đẹp!"
Huy Quang