Linh sợ lắm, những đêm khi chồng cô trở về người nồng nặc mùi rượu. Anh ta chẳng nói chẳng rằng khăng khăng đòi yêu. Nhiều lúc Linh muốn bỏ đi cho khuất mắt, nhưng nghĩ tới hai đứa con, nghĩ tới ân tình của bố chồng đã khuất mà Linh âm thầm chịu đựng.
Linh cô gái xinh xắn lớn lên trong một gia đình nghèo ở Thái Bình. Hết học cấp 3, Linh theo cha lên Hà Nội kiếm việc làm. Ngày ngày, cha Linh đi làm phụ hồ, còn Linh bán cơm cho một cửa hàng Hàn Quốc.
Bởi có hình thức, lại xinh xắn, nên Linh sớm lọt vào mắt xanh của một số gã trai Hà Nội. Tuy nhiên, ngày đó, Linh chẳng để ý tới ai cả. Bởi Linh xác định, làm một thời gian, Lính sẽ xin cha vào Nam để kiếm việc làm, kiếm tiền đi học trở lại. Linh muốn học lắm, nhìn bạn bè đỗ đạt trường nọ, trường kia mà Linh không khỏi buồn lòng.
Tuy nhiên, cha Linh lại quen với Đạt con trai một gia đình giàu có. Có cơ duyên đó cũng bởi ông hiện đang xây biệt thự cho gia đình anh ta. Mấy lần thấy Linh tới tìm cha, thấy Linh xinh xắn, lại đáng yêu nên anh chàng này không ngớt lời khen ngợi, còn lân la xin số điện thoại làm quen. Chẳng bao lâu sau, Linh và Đạt yêu nhau. Ngày đó, Đạt chẳng hứa hẹn gì nhiều. Anh cũng chẳng nói với Linh về tương lai của hai người sau này.
Khi căn biệt thự vừa mới xong phần móng, bố mẹ của Đạt chẳng may bị tai nạn, mẹ Đạt qua đời, còn bố Đạt bị tàn phế từ đó. Để có tiền chữa bệnh, Đạt đã phải bán hết tài sản trong gia đình, rồi gán nợ luôn cả căn nhà đang thi công dang dở. Đạt và cha anh chuyển về sống cùng bà nội ở trên phố. Linh thấy thế càng thương Đạt hơn, cô vẫn qua lại thăm hỏi anh.
Hơn 1 năm sau, Linh về làm dâu nhà Đạt. Linh vốn chăm chỉ nên rất được lòng cha Đạt và bà nội anh. Ngày đó, Đạt thương Linh, thương cả đứa con trong bụng cô nên đã chấp nhận theo bạn bè ra nước ngoài làm ăn.
Tuy nhiên, những năm bôn ba ở nước ngoài, Đạt quen với đám bạn xấu nên làm được bao nhiêu anh tiêu hết bấy nhiêu. Tháng nào dư dả lắm, anh cũng chỉ gửi về cho vợ được 1-2 triệu đồng. Linh biết chồng thay đổi nhiều lần khuyên nhủ, nhưng Đạt vẫn không nghe anh cáu gắt, mắng chửi Linh là cô vợ lắm lời.
Sau hơn 3 năm bươn chải, Đạt về nước. Anh thay đổi hoàn toàn, trở thành con người khác. Anh chẳng còn là gã công tử điềm đạm xưa kia, mà ăn nói bỗ bã như đàn anh đàn chị ngoài đường. Một câu, hai câu anh xưng mày tao với Linh.
Bà và bố Đạt cũng vì buồn đau mà lần lượt qua đời. Trước khi nhắm mắt, bố chồng kịp trăn trối lại với Linh rằng dù có chuyện gì xảy ra, Linh cũng đừng bỏ Đạt hãy ở bên anh. Rồi ông trao lại cho Linh 3 chỉ vàng để phòng thân, chăm con.
Linh khóc như mưa, chẳng ngờ số phận lại đẩy cô vào cảnh nghiệt ngã này. Sau đưa tang bố chồng không lâu, Đạt đi chơi về muộn chẳng may bị tai nạn chấn thương sọ não. Từ ngày đó, anh nửa tỉnh nửa mê. Cho tới khi xuất viện, bác sĩ vẫn dặn, Đạt hiện không còn tỉnh táo, anh có thể lên chứng động kinh bất kỳ lúc nào.
Đúng như lời bác sĩ, Đạt từ ngày đó không còn sa đà vào những cuộc vui với bạn bè, nhưng tính tình nóng nảy. Anh thường bất mãn, đánh đập hành hạ Linh. Có những đêm, Linh khóc suốt. Linh thương con, nhiều lần muốn về quê, nhưng rồi nhớ lại lời bố chồng, cô không nỡ. Cô vẫn hương khói, giỗ chạp bố chồng hàng năm.
Có điều khổ tâm nữa đó chính là chuyện chăn gối của vợ chồng Linh. Đã hơn 3 năm Linh chẳng còn cảm xúc yêu đương, với cô chỉ còn là nghĩa vụ vợ chồng. Từ ngày cô sinh con thứ 2, cô thấy sợ chồng đến mức điên dại. Cô chẳng dám mở mắt nhìn anh mỗi khi anh lại gần. Tuy nhiên, khi Linh từ chối, Đạt nhiếc móc, nghi ngờ sự chung thủy của cô. Bởi thế, Linh đành phải nhắm mắt cho xong.
Hôm qua, Linh lại bị chồng đánh cho tím tái mặt mày vì từ chối chuyện chăn gối. Linh thật sự nản lắm, giờ cô thật sự muốn buông xuôi rồi. Cô không còn tha thiết gì với cuộc hôn nhân này nữa. Tuy nhiên, nếu bỏ, Linh sợ người ta sẽ dị nghị rằng cô bỏ rơi anh khi anh bệnh tật. Còn nếu ở lại, liệu Linh còn phải chịu đựng người chồng này bao lâu nữa?
Chuyên gia Tư vấn tâm lý Trần Thị Ly (GV GDCD- THCS Ngô Sĩ Liên) cho rằng: “Hãy bình tĩnh để giải quyết mọi chuyện. Nếu quyết định ly hôn hãy cân nhắc giữa cái được và mất”.
Chào Linh!
Thật sự chia buồn với Linh, hẳn khi rơi vào trường hợp như của Linh ai cũng cảm thấy hoang mang và muốn dừng cuộc hôn nhân này lại. Tuy nhiên, ngay từ đầu, Linh đã yêu anh ấy hết mình, chấp nhận kết hôn với anh ấy. Chưa kể, gia đình anh ấy với Linh như là một ngôi nhà thứ 2, là chỗ dựa đã từng cho Linh những tháng ngày ấm áp, hạnh phúc. Vì thế, trước khi quyết định ly hôn, em hãy thật bình tĩnh để suy xét cái được, cái mất. Theo chị, Linh có thể tham khảo hai phương án sau:
- Khi em chọn ly dị chồng? Đương nhiên xã hội sẽ đánh giá rằng, em chối bỏ trách nhiệm của mình khi chồng rơi vào hoàn cảnh như vậy. Và chính lương tâm em sẽ luôn bị cắn rứt, em có được tự do không? Tương lai em có tìm được người khác để xây dựng tổ ấm mới không ? Người đó sẽ nghĩ về em như thế nào ? Chị nghĩ giải pháp này, cái em mất thì hiện hữu, cái em được thì mỏng manh và hư vô.
- Tiếp tục vun đắp hạnh phúc, chăm sóc chồng, hãy tìm cách động viên để chồng em kiên trì chữa bệnh. Khi chồng em vượt qua được cơn chấn động này, anh ấy sẽ thấu hiểu, chỉ cần em kiên trì thì không gì là không thể cả. Các cụ đã có câu “gái có công thì chồng chẳng phụ” vì thế em đừng nản chí, đừng buông xuôi em nhé!
Chúc em sẽ sớm vượt qua được cú sốc tinh thần này và hạnh phúc nhé!
Thanh Bình