Bharti Airtel của Ấn Độ là nhà mạng di động “hùng mạnh” lớn thứ 3 thế giới, hoạt động tại 20 quốc gia với hơn 265 triệu thuê bao (185 triệu thuê bao tại Ấn Độ), nổi tiếng với giá cước “bèo” nhất, chỉ 1 Rupee/phút (khoảng 300 VND/phút) nhằm thu hút các hộ nghèo và nông dân thu nhập dưới “đáy”. Nhà sáng lập Sunil Bharti Mittal nói: “Nếu giá thấp nhất thế giới thì chi phí cũng phải thấp nhất thế giới”. Vậy, Bharti Airtel làm gì để đẩy chi phí xuống “đáy”?
Bharti Airtel thuê Ericsson và Nokia xây dựng và vận hành mạng. Bharti Airtel chỉ trả tiền, sử dụng năng lực mạng khi có nhu cầu. Mảng công nghệ thuê IBM gia công, hưởng tỷ lệ phần trăm doanh thu. Trung tâm tổng đài, dịch vụ khách hàng đều thuê ngoài. Bharti Airtel “nằm ké” dùng chung hơn 100.000 trạm thu phát sóng với các nhà mạng khác. Việc bán thẻ nạp tiền trả trước tại 5.000 thành phố, 400.000 ngôi làng trên khắp Ấn Độ được các tiệm tạp hóa lo giùm... Bharti Airtel chỉ tập trung vào quản lý tài chính, pháp lý, marketing.
Bharti Airtel không có hạ tầng, không trực tiếp xây dựng, vận hành mạng, tuy chi phí đầu tư “đáy” nhưng vẫn tạo dựng được thương hiệu “đỉnh”, khiến các đại gia di động phải ngước nhìn kính nể! Thế mới hay, hoàn toàn có thể tận dụng các mối quan hệ để tạo nên những năng lực mới. Không nên tự ám ảnh mình với cái gọi là “năng lực cốt lõi”, tốt nhất, nếu không làm được thì... thuê!
Theo Báo Công thương