Khi điện ảnh thế giới đã bước lên những đỉnh cao công nghệ với phim 4D, 5D hiện đại thì Việt Nam mới bắt đầu rón rén leo dốc với những thước phim 3D về đề tài lịch sử đầu tiên.
Tạo hình trong phim Thạch Sanh
Từ sự thất bại của Bóng ma học đường
Trước Thạch Sanh 3D của Đỗ Quang Hải Âu, mùa phim Tết 2011 từng chứng kiến một chiến sĩ đi tiên phong sử dụng công nghệ 3D là Bóng ma học đường - đạo diễn Lê Bảo Trung. Chọn vấn đề bạo lực tuổi học trò đang được coi là vấn nạn đáng báo động trong đời sống của giới trẻ. Đạo diễn không chỉ kể lại, miêu tả đơn thuần những câu chuyện thời sự nóng hổi mà còn lồng ghép công nghệ 3D vốn ăn nên làm ra tại thời điểm đó trong rất nhiều các trường đoạn phim.
Tuy nhiên, sau những phút hồi hộp chờ đợi, Bóng ma học đường lại gây thất vọng cho người xem vì quá nhợt nhạt, hời hợt trong cách thể hiện, quan trọng nhất là không có nhiều thông điệp ý nghĩa ẩn sâu dưới những tầng hình ảnh 3D đa chiều. Khán giả bỏ tiền mua vé xem phim chỉ để tìm cảm giác an ủi rằng Việt Nam cũng có phim 3D và ngắm nhìn các ngôi sao tuổi Teen sáng bừng sức sống trong những pha diễn nóng bỏng, những màn khoe thân sửng sốt được tận dụng tối đa trên màn ảnh.
Làm phim 3D hiện nay không còn là một xu hướng mới của các đạo diễn chuyên dòng phim bom tấn với doanh thu khổng lồ trên thế giới. Hàng loạt những tác phẩm thuộc thể loại này đã gây sốt như: Avatar, Alice in wonderland và thực sự trở thành con gà đẻ trứng vàng cứu cánh cho nền công nghiệp điện ảnh suốt vài năm khủng hoảng trở lại đây. Nhưng, cuộc cách mạng mới mang tên 4D, 5D đã góp phần tạo nên sự thoái trào của dòng phim 3D khiến các đạo diễn Hollywood đổ xô vào làm phim với công nghệ 4D, 5D.
Mặc dù đã bắt đầu trở nên nhàm chán, hơi cũ kỹ, tuy nhiên đến giờ công nghệ này mới thực sự len lỏi vào trong suy nghĩ của một số các nhà làm phim Việt. Chưa cần xét tới chất lượng nghệ thuật, những bộ phim thương mại hiếm hoi gắn mác 3D: Bóng ma học đường, bộ phim bị đánh giá là thất bại về mặt nghệ thuật, nhưng lại đạt doanh thu khổng lồ nhờ phương thức PR khéo léo, đặc biệt được gọi là phim 3D đầu tiên của điện ảnh Việt Nam đương đại.
“Thạch Sanh” 3D có đáng để kỳ vọng
Sau Bóng ma học đường, Cô bé bán diêm, khán giả chờ đợi một tác phẩm phim truyện 3D mới để khắc phục những lỗi sơ đẳng nhất mà cú va chạm lần đầu tiên với công nghệ điện ảnh hiện đại mắc phải. Nhưng ngoài Lê Bảo Trung vẫn chưa có nhà làm phim nào mạnh dạn dám thử sức chơi tiếp. Có lẽ bởi tâm lý ngại mạo hiểm đã phần nào tạo nên sự vắng bóng đến vậy những tác phẩm có công nghệ tiệm cận với thế giới.
Phải mất gần hai năm, người tiếp bước thứ hai là đạo diễn Đỗ Quang Hải Âu với dự án Thạch Sanh 3D được giới thiệu là rất hoành tráng mới trở lại, "phiêu" và chấp nhận để mình được thử thách. Anh cũng tuyên bố bộ phim của mình sẽ có tới 50% thời lượng là kỹ xảo 3D đúng chất Hollywood. Đây cũng là dự án phim lịch sử đầu tiên được áp dụng công nghệ này. Nhưng, sau tuyên bố hùng hồn đó của đạo diễn không ít người tỏ ý hoài nghi về mức độ thành công của câu chuyện lịch sử này.
Dường như, những bất cập của cách làm phim lịch sử và cách khai thác, tận dụng kỹ xảo vào phim vẫn còn là bài học muôn thuở đối với các nhà làm phim Việt. Làm sao để biến công nghệ thành những thước phim chân thực, sinh động và có hồn, để nó không trở thành yếu tố chính cứu vớt nội dung phim sẽ vẫn là câu hỏi đang treo trên đầu những người làm Thạch Sanh 3D. Tuy nhiên, với tất cả số đông ai cũng hào hứng chờ mong sản phẩm thuần Việt được kể bằng công nghệ phương Tây sẽ mang hình hài như thế nào?
Việc áp dụng công nghệ 3D vào phim truyện của Việt Nam còn khá chậm chạp, e dè, không nói quá khi nó như một đứa trẻ tập đi. Những khó khăn của một nền công nghiệp điện ảnh non trẻ, mới manh nha hình thành trong khoảng hơn một thập kỷ trở lại đây có thể là lý do khiến các nhà làm phim bỏ quên công nghệ mà chỉ tập trung vào những phương thức làm phim đơn thuần, phổ biến. Hơn nữa, cũng có thể do tâm lý của chính các đạo diễn ngại tiếp xúc và đón nhận những luồng gió mới của điện ảnh thời kỷ nguyên số.
Chia sẻ về vấn đề liệu phim 3D Việt Nam sẽ có đất để phát triển rộng và trở thành điểm nhấn quan trọng của điện ảnh trong tương lai, nhà báo, nhà phê bình điện ảnh, phó tổng biên tập tạp chí Điện ảnh Việt Nam, Vũ Ngọc Thanh cho biết: "Nói phim 3D có thể trở thành một dòng của điện ảnh Việt trong thời điểm này có lẽ còn quá sớm. Bởi lẽ chúng ta có quá ít những tác phẩm được làm bằng công nghệ này. Một vài tác phẩm lác đác ra đời chỉ được đánh giá như một hiện lượng lạ, mới so với mặt bằng chung của phim truyện. Tôi cũng mong muốn sẽ có nhiều đạo diễn thử sức và thử chơi với công nghệ của thế giới để góp phần làm phong phú cho mâm cỗ điện ảnh". |
Hương Giang