Bạn tôi thất tình, thức xuyên 3 đêm liền và sau đó là những ngày sống như người vô hồn. Cậu ta cứ sống như cái bóng vật vờ tồn tại trong nhà nửa tháng. Thế rồi, ốm một trận, vào viện nằm, người gầy xanh xao, những kế hoạch cậu ta đang làm bị dang dở. Mọi người quở trách. Cậu ta lao đầu vào công việc. Thế là thôi, đêm bớt dài dần.
Một người khác, chẳng may công việc không như ý, gia đình lại rơi vào hoàn cảnh bi đát. Nửa đêm thất thểu ra cửa hàng tiện lợi ngồi, bên cạnh là vài lon bia nhưng chẳng khui, cứ ngồi vậy cho tới sáng. Có lẽ, đêm đó, cậu ngồi suy nghĩ xem làm như nào cho đời bớt khổ. Mà nghĩ mãi không ra, cậu chỉ biết thở dài trong nước mắt rồi ra về.
Còn chị gái tôi, nửa đêm chán đời, xách balo ra sân bay, mua một tấm vé tới nơi nào có biển. Mấy tiếng sau, chị ngồi trên bờ biển chờ bình minh lên rồi ăn một bữa sáng thật ngon. Chị nhắn tin xin sếp nghỉ ngày hôm đó. Chơi chán chê, mỏi mệt, chị kéo vali ra sân bay trở về thành phố. Có lẽ, sau một đêm không ngủ, nỗi buồn cũng nguôi ngoai đi phần nào và chị lại trở về với thực tại.
Đôi khi, chúng ta trở nên quá mệt mỏi với cuộc sống. Đeo chiếc mặt nạ vui vẻ mỉm cười với đời khiến ta bức bối, khó chịu. Đôi lúc, ta muốn là chính mình, muốn thể hiện cảm xúc buồn vui, chán chường, đau khổ quá thì gào thét, khóc lóc. Nhưng, vì hình tượng của bản thân, vì sợ người ngoài đánh giá, sợ người ta chê cười mà cố gắng đeo chiếc mặt giả tạo. Chúng ta muốn buông bỏ những gánh nặng trên vai, để được tạm quên đi, để được nhẹ nhàng và thanh thản.
Không phải cuộc sống lúc nào cũng trải hoa hồng và không phải giấc mơ nào cũng đẹp. Chúng ta vấp váp, chúng ta bị quật ngã và chúng ta sợ phải bừng tỉnh vào ngày mai. Nhưng, đương nhiên, ngày mai vẫn đến. Ta không biết phải làm gì cho đỡ hoang mang. Ta thấy đêm thật dài, nhưng cũng lại sợ nó kết thúc.
Bạn có biết, nỗi đau cũng như vậy, dù có đau cỡ nào rồi cũng sẽ qua. Ngày mai sẽ lại đến, mặt trời sẽ lại lên, bằng cách nào đó, vết thương sẽ được hong khô, trái tim sẽ được sưởi ấm.
Hết hôm nay rồi sẽ đến ngày mai. Nên nhớ, dù hôm nay có đen tối như thế nào thì cũng chưa phải là dấu chấm hết, vẫn chưa phải là tận cùng, vẫn chưa phải là những gì ghê gớm nhất. Cho nên, nếu ngày hôm nay của bạn là một ngày “bão tố” thì hãy tranh thủ mà hờn giận, mà buồn phiền, mà dồn nén những cảm xúc tiêu cực vào hôm nay đi. Chỉ cần, ta dũng cảm để vượt qua hôm nay, mọi chuyện sẽ ổn.
Đường đời luôn gian nan để thử sức người. Chính vì vậy, bản thân phải tự đứng vững, tự bước qua những bể dâu để tồn tại giữa cõi đời. Hãy mạnh mẽ lên bởi buồn phiền gì rồi cũng sẽ qua, mọi chuyện rồi sẽ ổn.
Phong Linh