Đủ các chiêu trò chèo kéo khách
Núi Ngọc Lãnh Sơn (hay còn gọi là núi Sam) tại phường Núi Sam, thị xã Châu Đốc, tỉnh An Giang. Tôi đi chậm để tìm nơi thích hợp gửi xe, bắt gặp rất nhiều anh "lơ, cò" vẫy tay mời khách gửi xe tại các khu phòng trọ. Vờ hỏi đường đi về hướng huyện Tịnh Biên, chúng tôi được một anh nhân viên giữ xe chỉ đường tận tình. Song, anh thanh niên không quên lời mời gọi gặp lại: "Chị đi Tịnh Biên, về ghé thăm núi Sam, thăm miếu bà Chúa Xứ thì ghé đây gửi xe nha".
Đi thêm một đoạn, chúng tôi biết được, tại các bãi giữ xe ở các nhà trọ, phòng trọ, đều có ít nhất một đến hai người làm việc chăm chỉ luôn ra tận đường để vẫy khách vào gửi xe. Mặc dù giá chung, 5.000 đồng/xe nhưng các du khách cũng được chèo kéo mời mọc đến chóng mặt. Sau màn chào hỏi thân tình, niềm nở của anh nhân viên giữ xe tại phòng trọ S., chúng tôi đã yên tâm gửi xe để đi bộ. Chưa kịp bước ra khỏi bãi gửi xe, một nhóm 5, 6 người bán hương đón tiếp, hướng dẫn chúng tôi đi tham quan các chùa rất tận tình.
Cảnh bán thuốc cây rừng ngay đường vào chùa (Ảnh Huệ Trần)
Có sự quản lý nhưng vẫn tái phạm Một cán bộ quản lý an ninh trật tự tại phường Núi Sam, thị xã Châu Đốc cho biết: "Ban quản lý phường đã có nhiều biện pháp để xử phạt nạn nhũng nhiễu, chèo kéo khách tại các điểm xung quanh núi Sam và các chùa lân cận. Nhưng vào những giờ nghỉ trưa và ngày nghỉ thì các đối tượng này đã lợi dụng sự vắng bóng của ban quản lý để "làm ăn". Sắp tới, Ban quản lý sẽ tiếp tục có những biện pháp xử phạt nghiêm người vi phạm. Điều đó, sẽ hạn chế tình trạng khách bị làm phiền khi tham quan núi và các chùa miếu". |
Để tránh bị lôi kéo, chúng tôi vội mua bó hương trên tay một người phụ nữ. Lấy cớ hỏi thăm điểm đến tham quan các thắng cảnh, chùa miếu, người phụ nữ bán hương, tên M. chỉ đường hướng dẫn đến miếu bà Chúa Xứ, Chùa Tây An, lăng Thoại Ngọc Hầu... Sau đó, chị M. không quên dặn dò: "Ở đây vừa là điểm tham quan thắng cảnh, cũng là nơi có nhiều chùa chiền, đền miếu nên lúc nào cũng đông khách viếng thăm, tế lễ. Nếu du khách không thận trọng sẽ bị chèo kéo với đủ các loại dịch vụ như mua đồ cúng, chụp hình, đi xe ôm leo núi và mua phải thuốc cây dại nói là cây thảo dược...".
Trên đoạn đường vài chục mét từ bãi gửi xe đến miếu bà Chúa Xứ, chúng tôi không khỏi hoa mắt, chóng mặt với các "đội quân" bán trái cây cúng, thợ xe ôm leo núi và các "nhà nhiếp ảnh". Vừa dừng chân trước một gian hàng bán đồ cúng, đã có ngay vài quý cô niềm nở chào mua. Chị chủ hàng quảng cáo về nguồn gốc lẵng trái cây ngon, bổ nhưng giá không rẻ. Bởi lẽ, trong lẵng trái cây có khoảng vài loại quả gọi là "mỗi thứ một ít", nhưng giá "vài trăm ngàn". Thấy cái lắc đầu vì giá cao của tôi, chị chủ hàng nói: “Mua rồi chị khuyến mãi hương, tiền cho. Cúng lớn hưởng công lớn...".
Lắm chiêu nhiều kế dụ khách của "lơ, cò" gây nên một tâm lý sợ hãi và thiếu thiện cảm với du khách. Chị T.T.T. (du khách từ Đà Nẵng), cho biết: "Tôi chóng mặt với các kiểu mời khách ở đây. Lúc nãy, vừa rời khỏi miếu bà Chúa Xứ ra đến cổng, tôi đã bị một nhóm người xe ôm đuổi theo mời đi xe leo núi. Giữa trưa nắng chang chang, người mệt nhừ, tôi từ chối vì muốn vào chùa Tây An. Anh xe ôm nằng nặc đeo bám tới tận cổng chùa, với lời quảng cáo: "Lên đỉnh núi cũng có nhiều chùa để lễ cúng, đứng trên núi Sam còn ngắm được cả cảnh vật vùng Châu Đốc, chợ biên giới Tịnh Biên và đất nước Campuchia". Thật tình, làm ăn kiểu này như "ép khách" tới cùng vậy".
Các kiểu dịch vụ kiếm tiền
Du khách N.M.Q. (đến từ Ninh Thuận) kể lại những dịch vụ kiếm tiền mập mờ tại núi Sam: "Ngày hôm qua, một anh xe ôm kì kèo, nài nỉ tôi leo núi bằng xe ôm và giới thiệu về những điểm chùa nổi tiếng ở đây. Vốn là con nhà Phật nên bằng lòng đi xe ôm. Anh ta nói, chạy xe chỉ hết khoảng 15 phút với giá 40.000 đồng. Nhưng khi chạy xe xuống núi, anh ta bắt phải trả tiền lượt hai. Cuối cùng, tôi cãi vã với anh ta và đi đến kết luận, trả 70.000 đồng hai lượt đi, về. Tôi xuống tham khảo một số du khách cùng đoàn, họ nói tôi bị "chém đẹp".
Còn có cả những dịch vụ kiểu cho thuê đồ dân tộc chụp hình lưu niệm. Hầu hết, những người đã thuê trang phục chụp hình là các cặp đôi nam nữ. Lợi dụng sự cả nể của trai gái, người cho thuê đồ đã tung nhiều chiêu moi tiền. Chị T.P. (đến từ Sài Gòn), cho biết: "Lúc sáng, tôi và bạn trai hỏi giá thuê đồ chụp hình là 30.000 đồng/bộ. Khi trả tiền, người chủ tính giá "rẻ và khuyến mãi" là 200.000 đồng/hai bộ đồ. Tôi trố mắt sững sờ và được lý giải, giá tiền thuê một bộ trang phục là 30.000 đồng, còn cứ chụp một kiểu tính thêm 5.000 đồng. Tính ra, hai chúng tôi chụp cả tiếng đồng hồ, phải mấy chục kiểu nên họ tính sơ sơ giá rẻ là một trăm ngàn/bộ. Tôi đã giằng co một hồi và bạn trai tôi đã can thiệp, thương lượng đồng ý trả phí 150.000 đồng/hai bộ đồ thuê".
Đang ngồi nghỉ trên ghế đá cổng một ngôi chùa, chúng tôi bắt gặp một người phụ nữ bán hương dạo đến bắt chuyện. Được biết, chị tên L., chị L. tỉ mỉ kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện ly kỳ về ngọn núi Sam hay tên gọi Ngọc Lãnh Sơn. Tiếp đến, chị nói về cảnh vật trên núi với nhiều chùa và sự tươi tốt thần kỳ của các cây thuốc rừng. Theo sự chỉ dẫn của chị L., chúng tôi tiến đến bậc thang có gánh hàng thuốc rong bày ngay cửa vào chùa. Thấy khách dừng lại, người phụ nữ bán thuốc cây rừng quảng cáo về công dụng: "Thuốc trị bệnh mất ngủ, hết u mụn, trị tiểu đường, gan, mật... vì các cây lá thuốc được lấy từ núi Sam, núi Cấm, núi Cô Tô... và quanh các chùa thiêng trên núi".
Theo những dòng chữ được in trên vỏ bao thuốc, chúng tôi được biết: Đây là các loại cây dại lấy từ núi được phơi khô cắt khúc và đóng bịch bằng dây thun buộc. Thuốc có ghi công dụng chung chung như mát gan, giải độc, trị mụn mằn, tiểu đường, mất ngủ... Nhưng không có bất cứ một dòng chữ nào ghi địa chỉ sản xuất hay tên người bốc thuốc là ai. Ngay cả hoa cây thốt nốt phơi khô đen cũng được cắt lát mỏng đóng bịch để bán. Người phụ nữ bán thuốc chỉ bốc khoảng một hai nắm bằng tay, cho vào bịch bóng đóng rồi giới thiệu là thuốc trị được nhiều bệnh.
Để chiều lòng người bán hàng, chúng tôi đã mua hai bịch thuốc lá có tác dụng trị mát gan về để uống với giá 20.000 đồng/ hai gói nhỏ. Khi xé vỏ bịch thuốc ra đem rửa đun sôi lấy nước uống, tôi mới phát hiện ra đây không phải là cây thuốc thảo dược, chỉ toàn cây cỏ dại đã để lâu, có mùi mốc và nát.
Quyên Triệu - Huê Trần