Cũng như bao người, tôi từng mệt mỏi vì những chuyến bay delay, hủy chuyến, thái độ cau có của nhân viên hãng hàng không... Dường như, cảnh vật vờ hàng tiếng đồng hồ ở sân bay, chờ đợi, xếp hàng làm thủ tục đã trở thành ám ảnh với bao người. Nhưng ngày 27/9 vừa qua, tôi và mấy người bạn đi du lịch Đài Loan và thực sự đã có cái nhìn tích cực hơn về thái độ phục vụ của các hãng hàng không.
Mọi thủ tục visa đều ổn cho đến khi ra sân bay. Tôi và một người bạn nữa khai visa online theo chế độ miễn visa vì đã có visa vào Úc trong vòng 10 năm. Tuy nhiên, ra sân bay mới biết là phải in mặt visa của Úc ra (các nước khác không phải in). Trong khi đó, thời gian đi Úc của tôi và bạn đã 5 năm, mọi thông tin của tôi đều không còn.
Khi các bạn nhân viên ở quầy của Vietjet sẵn sàng hỗ trợ chúng tôi in visa thì oái oăm thay, cái E-mail từ ngày làm visa đã quá lâu rồi, không thể tìm được nữa. Buồn chán, thất vọng, lo sợ vỡ kế hoạch một chuyến rong chơi, chúng tôi thực sự không thể dùng ngôn từ nào để miêu tả cho sự cuống quýt của mỗi người.
Chúng tôi liên tục cầu cứu người thân giúp đỡ, huy động tất cả những mối liên lạc có thể trợ giúp, điện thoại như muốn cháy luôn. Các bạn nhân viên ở quầy Vietjet cũng liên tục google các thông tin cần thiết để hỗ trợ.
Lúc đó lại vào giờ nghỉ trưa, các cơ quan đã nghỉ làm việc, hành khách đã check-in xong, chỉ còn lại 2 chúng tôi.
Dường như đã tuyệt vọng, chúng tôi đã chắc như đinh đóng cột là sẽ phải quay lại Hà Nội và từ bỏ chuyến du lịch hứa hẹn nhiều điều thú vị. Lúc này, các bạn nhân viên ở quầy Vietjet vẫn động viên và cố gắng tìm cách giúp đỡ những hành khách kém may mắn. “Còn 10 phút nữa mới boarding (lên máy bay), các chị cố gắng tìm số visa đi bọn em tra giúp”, một bạn nhân viên Vietjet vẫn bình tĩnh trấn an tinh thần cho chúng tôi.
Và dường như câu “ở hiền gặp lành” đã ứng nghiệm, đến phút chót, Đại sứ quán Úc đã gửi lại E-mail cho tôi về visa vào Úc. Gần như dây truyền phản xạ, một bạn in visa, một bạn gọi điện sang bộ phận làm thủ tục check-in, một bạn khai giúp để in visa mới. Các thao tác rất nhanh và nhịp nhàng. Xong thủ tục giấy tờ, một bạn đã nhanh nhẹn dắt chúng tôi chạy vào làm thủ tục an ninh rồi lên máy bay. Bạn ấy chạy với chúng tôi như thể cùng đồng hành trong chuyến du lịch này. Thậm chí vừa chạy, bạn vừa cầm giúp đồ cho chúng tôi.
Đến khi qua cửa lên máy bay, tôi mới kịp hỏi tên nhân viên đã chạy cùng chúng tôi tên là Trang, còn hai bạn khác tôi không biết tên là gì vì lo lắng lỡ chuyến bay mà không kịp nhìn tên trên biển hiệu. Tôi chỉ nhớ một chi tiết nhỏ là nhân viên ngồi ở quầy check-in đang mang bầu.
Khi viết lại những dòng chia sẻ này, tôi đã có những trải nghiệm vô cùng thú vị ở chuyến du lịch mà chúng tôi tạm gọi là “để đời”. Đúng là đi để thấy mình nhỏ bé và thấy yêu thương cuộc sống này hơn, mọi thứ đều đáng trân trọng, kể cả những nhân viên hãng hàng không Vietjet mà chúng tôi đã gặp ở sân bay.
Tôi cũng nghiệm ra một điều, hãng hàng không hay bất cứ thương hiệu nào, dù lớn đến đâu, muốn thành công cũng cần góp sức từ những cá nhân nhỏ bé.
Dù hơi muộn, nhưng tôi vẫn muốn nói cảm ơn Trang và các bạn Vietjet rất nhiều, vì chuyến bay hôm đó, thực sự chúng tôi đã biết cảm giác của một “thượng đế” thực sự hạnh phúc đến nhường nào!
Thanh Thư