Ông cho con bé địa chỉ nhà chị gái, rồi bảo nó đến. 30 phút sau, con bé đến. Nó ngồi sau xe một con bé khác. Chắc là chị em hoặc bạn trong phòng nó, ông nghĩ vậy.
Ông đã ngồi đợi nó sẵn ở hàng ghế đá. Nó giới thiệu bạn đi cùng rồi xin phép ông ngồi xuống. Câu chuyện của hai người xoay quanh việc hoãn cưới. Nó cất lời trước:
- Thưa bác! Anh Hùng có nói với cháu về việc hoãn cưới. Hai bác muốn cháu đợi anh học xong, công việc ổn định rồi mới tổ chức đám cưới…
Lời nó nói làm ông bất ngờ. Ông vừa nói chuyện đó với thằng Hùng - con trai ông tối hôm qua mà giờ con bé đã biết.
Ông nói với nó rằng đó chỉ là suy nghĩ của vợ chồng ông. Nếu thằng Hùng 30 tuổi mới lấy vợ thì thuận lợi cho sự nghiệp và cuộc sống về sau. Còn nếu cưới ngay bây giờ khi nó 25 tuổi, vừa học vừa làm và nuôi con, cả hai phải vất vả nhiều.
Con bé nghe ông nói vậy thì lau nước mắt. Nó nghẹn ngào nói tiếp với ông:
- Cháu biết là hiện tại anh vừa học, vừa làm, công việc bận rộn và cháu chấp nhận vất vả. Cháu rất cần một đám cưới, có sự thừa nhận và làm chứng của họ hàng hai bên, để em bé sinh ra có cả ông bà nội, ngoại, người thân. Không cưới hỏi, lại không chồng có con khi tuổi còn trẻ - đấy vẫn là một chuyện khủng khiếp ở quê. Họ hàng, làng xóm bàn tán, bố mẹ cháu chắc không chịu được. Cháu mong có một đám cưới, dù đơn giản…
- Bà nội cháu nói rằng: “Có gan làm thì phải có gan chịu. Có em bé thì phải sinh và nuôi con trưởng thành”. Cháu không dám làm điều gì dại dột, sợ sau này hối hận thì quá muộn… Cháu vẫn sẽ sinh em bé dù thế nào. Nhưng cháu vẫn mong được hai bác chấp nhận và giúp tổ chức đám cưới cho anh Hùng và cháu!"
Nó nói xong, òa lên khóc nức nở. Ông lặng im, cố gắng không để nó cảm thấy tủi thân thêm nữa.
Một lát sau, thấy nó bình tĩnh hơn, ông nói tiếp với nó rằng, ông bà đã xem nó như con dâu trong nhà và gia đình sẽ có trách nhiệm với nó và đứa bé trọng bụng nó từ bây giờ. Ý định của ông bà như vậy, nhưng quyết định cuối cùng vẫn là ở hai đứa.
Nếu chúng muốn cưới nhau ngay, vợ chồng ông cũng không thể nào ngăn cản. Ông bà sẽ sắp xếp và chuẩn bị mọi thứ cho đám cưới.
…
Cuộc nói chuyện là vậy. Con bé về rồi ông vẫn còn ngồi một mình ở hàng ghế đá trước ao chùa. Ông cảm thấy tâm mình thanh thản. Con bé đã tỏ ra mạnh dạn hơn hôm trước nó theo thằng Hùng về ra mắt vợ chồng ông, mặc dù nhiều lúc trong cuộc trò chuyện nó vẫn run run và chừng như sắp khóc.
Cũng phải thôi, có lẽ ai rơi vào trường hợp của nó, khó mà bình thản được. Nó là một con bé cá tính, thẳng thắn, dám xin được gặp “bố chồng” để nói hết suy nghĩ của mình. Ông nghĩ cũng lạ, mấy ai bố chồng và con dâu gặp riêng, nói chuyện như hai người bạn như ông và nói.
Ông nói hết suy nghĩ, băn khoăn của ông. Con bé cũng nói hết những khổ tâm của nó. Có lẽ trên đời này hiếm thật. Ông tự hỏi, không biết mình có trở thành một người bố chồng tâm lý với con dâu không?
Quyết định đầu tháng 4 sẽ tổ chức đám cưới cho chúng nó. Ông sẽ lên chức ông nội sớm hơn dự định.
Xem thêm >> Ngày cưới, suýt chút nữa tôi lấy nhầm chú rể
Tôi càng thương con dâu khi hiểu lý do con xin đưa cháu về nhà ngoại
|
Minh Châu