Kẻ gây ra cái chết cho cụ bà không ai khác lại chính là con đẻ của cụ H., tên là Bùi Văn Ích (SN 1972).
Nhìn vào hồ sơ mới hay, Ích là người dân tộc Mường, ở Tân Lạc, Hòa Bình; sinh ra và lớn lên trong một gia đình có đông anh em. Gia cảnh nghèo khó, nên Ích học đến năm lớp 2 thì bỏ dở. Sau này, Ích cũng lấy vợ và sinh được 3 người con.
Bố Ích mất đi, còn lại mẹ già là bà Bùi Thị H. sống chung với hai anh em Ích và Bùi Văn Ọt. Hai nhà này sát nhau, có chung một khoảng sân trước cửa.
Chiều ngày 06/12/2016, Ích uống rượu ở đâu lại khật khưỡng đi về. Lúc này, anh Ọt đang thái rau lợn trong bếp, Ích không nghỉ mà cũng ra sân bổ củi. Một lúc sau thì anh Bùi Văn Mẻ (SN 1968) là anh ruột của Ích và Ọt sang chơi, nói chuyện với Ọt.
Bà H. từ trong nhà đi ra sân, toan nhặt củi thì Ích xua đi: “Mẹ không phải làm, việc đấy để con làm”.
Nghe con nói vậy, bà H. không nói gì mà bỏ vào nhà Ọt ngồi, nói vọng ra “Làm thế nào thì làm, không làm được thì thôi”.
Chỉ vì một câu nói của mẹ mà Ích cũng cảm thấy tức tối. Theo Ích khai, do thường xuyên bị bà H. mắng chửi về việc hay uống rượu nên khi nghe mẹ mình nói vậy, Ích bực tức cầm đoạn gậy gỗ để đạp dao bổ củi đi vào nhà anh Ọt.
Đôi co với mẹ đẻ, Ích vừa bước đến trước mặt mẹ vừa nói: “Bà sống làm gì cho khổ, bà chết đi”, đồng thời, hai tay vung đoạn gẫy gỗ, đập một nhát chí mạng cướp đi tính mạng của người đã mang nặng đẻ đau, sinh thành ra gã.
Đến khi Ích sực tỉnh cơn say, hối hận thì mẹ Ích đã vĩnh viễn ra đi, bản thân Ích cũng phải trả giá trước pháp luật về hành vi Giết người.
Một ngày cuối năm 2018, TAND tỉnh Hòa Bình đã đưa vụ án ra xét xử theo trình tự sơ thẩm, giọng vị chủ tọa sang sảng, đanh thép: “Hành vi của bị cáo là đặc biệt nguy hiểm cho xã hội, đã trực tiếp xâm phạm tới tính mạng con người, là khách thể được pháp luật bảo vệ, xâm phạm đến tính mạng của chính mẹ đẻ ra bị cáo. Hành vi của bị cáo không những phạm tội hình sự mà còn vi phạm nghiêm trọng đạo đức con người. Cần thiết phải có hình phạt nghiêm khắc, tương xứng với tính chất, hậu quả của hành vi bị cáo đã thực hiện để cải tạo giáo dục bị cáo và phòng ngừa tội phạm chung”.
Nghe những lời này, Ích chỉ còn biết cúi đầu đứng lặng thinh trước bục khai báo dành cho bị cáo.
Sau cùng, xét thấy bị cáo Ích đã ăn năn hối cải, thành khẩn khai báo, lại là người dân tộc thiểu số, sống ở vùng sâu vùng xa, trình độ văn hóa thấp; thời điểm trước, trong khi thực hiện hành vi phạm tội, bị cáo Ích bị bệnh rối loạn loạn thần do sử dụng rượu, nên bị hạn chế khả năng nhận thức và điều khiển hành vi nên TAND tỉnh Hòa Bình đã cho bị cáo Bùi Văn Ích hưởng bản án khoan hồng 10 năm tù giam.
* Tên bị cáo đã được thay đổi