'Đau bụng' với những bài thơ cực độc của 'thi sĩ' Cuốc Đất

'Đau bụng' với những bài thơ cực độc của 'thi sĩ' Cuốc Đất

Thứ 7, 18/05/2013 13:03

Là một học sinh chuyên Toán nhưng Phạm Quốc Đạt lại làm nức lòng dân mạng với những bài thơ "tự chế" của mình. Cùng thưởng thức những bài thơ độc và lạ của thi sĩ Cuốc Đất này.

Đơn xin nghỉ học bằng thơ:

“Gửi ban giám hiệu trường ta.

Cùng cô chủ nhiệm chính là cô Nhung.

Hôm nay em viết đơn này

Kính xin được nghỉ một ngày dưỡng thương

Em tuy vẫn nhớ lớp, trường

Nhưng mà sức khỏe khó lường mối nguy

Suốt đêm em sốt li bì

Trán nay nóng hổi, yếu suy quá chừng

Việc học chắc phải tạm ngừng

Để còn điều trị kẻo chừng… thăng thiên!

Bài ghi em sẽ chép liền

Em xin lỗi đã làm phiền thầy cô!

Phân tích bài thơ “Thương vợ” của Tú Xương bằng thơ:

Đau thay thân phận đàn ông

Nhìn vợ chịu khổ mà không giúp gì
Cuộc đời lắm chuyện thị phi
Một thời phong kiến làm gì được đây.

Thương thay bà Tú rạc gầy
Nuôi chồng rồi lại một bầy con thơ
Đến đây đã hết thì giờ
Em xin dừng bút, một tờ vậy thôi!

Thơ "Tóm tắt truyện Kiều"

"Mình xin thay mặt tổ hai,
Bàn về tác phẩm của ngài Nguyễn Du.

Đời Kiều sóng gió cầm tù,

Giờ đây hồn đã ngàn thu giấc tròn.
Sắc, tài sánh với nước non,
Khách hồng nhan vốn chẳng còn điểm chê.
Gặp Kim, như trúng bùa mê,
Cùng nhau ước hẹn quên thề Đạm Tiên.
Bỗng đâu oan lớn ập liền,
Thuý Kiều buộc phải kiếm tiền chuộc cha.
Chẳng may mắc bẫy Tú Bà,
Biến Kiều bỗng chốc thành quà thanh lâu.
Đương cơn nhục nhã tủi sầu,
Thúc Sinh xuất hiện, phép mầu nhuộm lên.
Tưởng rằng Kiều đã gặp hên,
Hoạn Thư đày đoạ như tên ngục tù.
Nàng đau trong nỗi căm thù,
Phận đời sóng gió mây mù xa trông.
Bạc Bà giết những kiếp hồng,
Lầu xanh Kiều lại vào tròng lần hai.
Chẳng còn nhờ vả được ai,
Kể như nàng đã tương lai mịt mù.
Từ Hải khí phách trời thu,
Kiều được giúp đỡ trả thù bấy lâu.
Ngỡ là chấm dứt nỗi sầu,
Lại Hồ Tôn Hiến hiểm sâu đánh lừa.
Từ Hải chết đứng không thưa,
Thuý Kiều lại kiếp ngày xưa quay về.
Đớn đau, nhục nhã ê chề,
Nàng nay chẳng muốn quay về nhân gian.
Tiền Đường kết liễu kiếp oan,
Giác Duyên giăng lưới nhặt khoan sẵn chờ.
Rời xa nhân thế bẩn dơ,
Nàng nương cửa Phật - cõi mơ nâu sồng.
Ngày kia hết kiếp long đong
Tái duyên Kim Trọng, thong dong sắt cầm.
Đến đây xin phép được ngừng,
Cảm ơn cả lớp chẳng ngừng lắng nghe!"

Lê Vy (tổng hợp)

Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên. Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.
Đã tặng: 0 star
Tặng sao cho tác giả
Hữu ích
5 star
Hấp dẫn
10 star
Đặc sắc
15 star
Tuyệt vời
20 star

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bình luận không đăng nhập

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.