Tôi quen cô ấy qua mạng nhưng thực sự, tôi cũng muốn tìm hiểu về cô ấy ngoài đời (vì tôi có cảm tình với những người cùng quê và trong tôi cũng có suy nghĩ là tuổi tôi hợp với tuổi cô ấy).
Rồi tôi chủ động gặp mặt cô ấy ngoài đời (đó cũng là lần đầu tiên tôi và cô ấy hẹn nhau lên Hà Nội trên một chuyến đi). Cảm nhận ban đầu của tôi về cô ấy rất tốt, đó là một cô gái nhỏ nhắn, không xinh lắm nhưng rất có duyên và có một thân hình đẹp.
Tôi bắt đầu gọi điện và hẹn hò đi chơi với cô ấy. Rồi liên tục một tháng như thế, chúng tôi có cảm tình với nhau. Lúc đó tôi chỉ biết là dành tình cảm chân thành cho cô ấy mà không nghĩ gì cả.
> Đọc thêm: 'Ân ái' xong, chồng tát vợ 'nổ đom đóm mắt'
Rồi chúng tôi có nhiều điều kiện gần gũi nhau hơn. Cô ấy ở một mình và tôi có cơ hội được gần cô ấy nhiều hơn, tuy nhiên chúng tôi cũng chỉ dành cho nhau ở ngưỡng giới hạn. Cô ấy nói với tôi rằng, muốn dâng hiến đời con gái của mình cho chồng trong đêm tân hôn nên không muốn vượt rào trước hôn nhân. Tôi cảm nhận cô ấy là một người con gái ngoan, tốt, không đi chơi nhiều và cũng chỉ dành thời gian cho học hành, công việc, gia đình nên tôi cũng tôn trọng ý kiến của cô ấy (vì tôi nghĩ cuối cùng gì chúng tôi cũng sẽ làm đám cưới với nhau). Tôi cũng không tiếp xúc với những người con gái khác và cũng không quan hệ linh tinh vớ vẩn ở ngoài. Tôi tự đặt ra quy tắc cho mình vì tôi muốn tôn trọng cô ấy và chỉ dành tình cảm cho cô ấy.
Chúng tôi đã có khoảng thời gian sống bên với nhau. Mọi người cũng có thể coi là sống thử cũng được, mặc dù tôi cũng có nhà của mình nhưng trong những lần đi công tác dài ngày, tôi thường xuyên ở nhà cô ấy vì tôi rất yêu và muốn được gần gũi người yêu mình.
Chúng tôi cũng có những lần cãi nhau, nhưng sau này tôi nghĩ lại thì những chuyện mâu thuẫn như thế là do cả hai đứa không tìm được điểm chung và chưa tạo được niềm tin cho nhau. Những lần như thế, cô ấy lại nói lời chia tay. Có những lúc, cô ấy nói rằng: "Em không có niềm tin vào anh và chưa bao giờ có ý định lập gia đình với anh cả". Cô ấy giải thích: "Em đến với anh chỉ vì cô đơn, vì không có ai ở bên cạnh thường xuyên và em cần một người chăm sóc quan tâm".... Tôi không muốn tin điều đó nên đã ra sức giải thích, làm lành.
Rồi khi mọi chuyện được giải quyết, chúng tôi lại hạnh phúc bên nhau như chưa có điều gì xảy ra. Nhưng có lẽ một điều sau này tôi mới nhận ra, đó là trong suốt thời gian gần 3 năm ở bên nhau, tôi luôn bị chứng tâm lý làm ảnh hưởng đến thái độ sống và suy nghĩ của mình, khiến tôi không bao giờ có được cảm giác an tâm khi ở bên cô ấy.
Có những lần tôi tự hỏi mình, phải chăng tôi yêu cô ấy vì cô ấy hấp dẫn, có điều kiện tốt nên tôi dốc lòng làm mọi thứ mà quên mất một điều rằng, cô ấy không thực lòng quan tâm, yêu thương mình? Mặc dù gia đình tôi cũng có điều kiện nhưng hoàn cảnh gia đình (bố tôi bị bất động, anh tôi phải vào tù) khiến tôi không tạo được niềm tin cho cô ấy.
Những lần cô ấy chủ động chia tay, cô ấy luôn đưa ra lý do rằng: "Em không tin tưởng vào tương lai của anh". Mặc dù tôi đã có nhà riêng, có một công việc tốt, ổn định và ngoại hình cũng rất đẹp trai... nhưng dường như, tôi vẫn chưa thực sự tạo được niềm tin cho cô ấy.
Những lần nghĩ về chuyện đó, tôi cảm giác rất buồn và thất vọng. Tôi không biết phải làm gì để có thể cứu vãn được tình cảm của mình sau những lần mâu thuẫn. Và mối quan hệ của chúng tôi cứ như thế... càng ngày càng nhạt dần...
Rồi một lần tôi phát hiện cô ấy hẹn hò với một người con trai khác, trong một lần tình cờ sau lần cô ấy dứt khoát nói chia tay tôi và không muốn gặp mặt tôi dù tôi đã cầu xin cô ấy, gọi điện cho cô ấy cả ngày lẫn đêm. Khi biết được việc đó, tôi rất giận và buồn, rồi tôi bắt đầu đi tìm hiểu xem người con trai kia lý lịch như thế nào và ra sao? Mục đích của tôi lúc đó có một phần ghen và cũng có một phần là biết xem bạn gái tôi kết thân với người như thế nào.
Có thể nói tôi thất vọng, theo quan điểm của tôi vì theo cảm nhận và đánh giá của bản thân: Người kia tuy có đẹp mã, có tài năng trong việc kinh doanh, biết nhiều sở thích và biết cách tạo niềm vui cho bạn gái tôi. Vì người đó ăn nói khéo (làm hướng dẫn du lịch mà), đi nhiều nơi có thể thuyết phục được người khác- nhất là đối với bạn gái tôi, một người con gái từ trước chỉ biết đến học hành, bố mẹ giáo dục chặt chẽ và chưa từng yêu bao giờ cho đến khi gặp tôi.
Anh chàng kia cũng có tiền, nhưng tôi đã đến gặp anh ta, đề nghị nói chuyện với mục đích là đừng có xen vào chuyện tình cảm đang mâu thuẫn của tôi (thực sự lúc đó tôi muốn níu kéo lại tình cảm với cô ấy). Nhưng anh ta không muốn nói chuyện và ra sức dùng những lời lẽ tình cảm để muốn lấy lòng bạn gái tôi.
Tôi đã gặp mặt bạn gái tôi và nói rằng, cảm nhận của tôi với người kia là không tốt và không phù hợp với em đâu. Vì người ta xuất xứ khác hoàn cảnh nhà em, sống bươn trải từ nhỏ, có kinh nghiệm xã hội nhiều nên chỉ muốn lợi dụng em thôi. Ngoại hình là một chuyện nhưng nhiều khi ngoại hình và lời nói đánh lừa cảm giác của con gái. Cô ấy tỏ ra không quan tâm và khinh thường lời nói của tôi. Cô ấy còn nói rằng: "Em thương anh ấy vì anh ấy xuất thân trong gia đình nghèo nhưng có ý chí trong sự nghiệp". Thực sự về khoản này, tôi kém hơn anh ta thật. Nhưng tôi nói rằng điều đó tôi có thể làm được trong tương lại nếu tôi có niềm tin.
Bố mẹ cô ấy biết chuyện này và cũng ra sức phản đối vì bố mẹ cô ấy là người có trải nghiệm, có con mắt và cũng đã va chạm xã hội, thậm chí nói là từ mặt. Cô ấy không nghe và cứ lao vào mối quan hệ này.
Tôi rất buồn nhưng không làm gì được vì tôi biết người con gái tôi thương đã dành tình cảm cho người kia. Tôi chỉ biết âm thầm theo dõi với niềm đau khổ của mình. Cũng có đôi lần tôi muốn gặp nhưng cô ấy tìm cách thoái thác trốn tránh và nếu có liên hệ cũng chỉ muốn nói là cô ấy muốn làm em gái của tôi mà thôi.
Và rồi trong một sự việc tình cờ, cô ấy thú nhận đã quan hệ với người đó. Tôi không biết nội dung như thế nào, cô ấy khóc và chỉ nói là đã ngủ với người ta. Tôi thực sự sụp đổ tinh thần và cảm giác mọi thứ không còn ý nghĩa nữa. Có lẽ tình cảm của tôi dành cho cô ấy qua nhiều. Khoảng thời gian tình cảm của cô ấy với anh ta chỉ vài tháng mà đã đi quá ngưỡng. Điều mà vài năm trước không có. Tôi thực sự rất căm giận và buồn vì tôi nghĩ anh chàng kia chỉ muốn lợi dụng một người con gái ít va vấp non nớt trong chuyện tình cảm như bạn gái tôi ( và thực tế là ban tôi cũng nói lại như vậy). Tôi không biết phải làm gì. Tôi nghĩ vì bạn tôi quá bồng bột và không làm chủ được cảm xúc. Tôi rất trách và thất vọng. Tôi cảm thấy khinh thường.
Rồi cô ấy cũng nói lời chia tay với anh ta. Một mối quan hệ chóng vánh và chẳng ra làm sao cả. Rất thất vọng. Những áp lực từ gia đình cô ấy và những nghi ngờ của anh chàng kia dành cho cô ấy (anh ta cũng hèn hạ tìm cách moi móc thông tin mối quan hệ của tôi và cô ấy trước kia và cũng nói xấu tôi để cô ấy tin anh ta). Tôi không bao giờ nói xấu anh chàng kia sau lưng bởi vì tôi luôn gặp mặt trực tiếp bạn gái tôi và nói điều tôi cảm nhận. Khi tôi không thể cứu vãn được nữa, tôi cũng chỉ nhắn một tin duy nhất cho anh chàng kia là "hãy chăm sóc bạn gái tôi chu đáo vì tôi không có được tình cảm của cô ấy nữa". Tôi không hổ thẹn khi nói những điều đó vì khi yêu nhau, tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn với cô ấy.
Khi mọi chuyện đã qua, cô ấy cảm thấy rất buồn và ân hận. Tôi cũng bận rộn nên không có thời gian gặp cô ấy nữa. Cứ mỗi lần nghĩ lại những chuyện cũ, tôi cảm thấy rất đau... vì mọi thứ mình làm không chu đáo nên mới xảy ra chuyện đáng buồn đó. Nhưng cảm giác nhớ nhung lại khiến tôi tìm cách liên lạc và tìm lại mối quan hệ với cô ấy. Cô ấy nói cảm thấy xấu hổ không muốn gặp lại tôi. Tôi đã nói rằng, tôi sẽ bỏ qua mọi chuyện để làm lại tất cả... và cô ấy cũng đã tin tôi.
Nhưng thực sự khi buồn, tôi vẫn nghĩ lại điều đau đớn xảy ra với mình. Một cảm giác ích kỷ xâm chiếm tâm can tôi không có lối thoát. Tôi vẫn yêu khuôn mặt ấy, đôi mắt đẹp, những kỉ niệm trải qua của hai đứa, hình ảnh nhỉ nhảnh của cô ấy. Một cảm giác thật sự đan xen, lẫn lộn...
Một thời gian dài tôi bị bế tắc và mệt mỏi. Chúng tôi cũng giận hờn và không gặp nhau nữa. Cô ấy cũng đã nói với tôi rằng: Nếu anh bỏ qua được mọi chuyện thì nếu hai đứa có quay lại, cũng xin anh đừng nhắc lại nữa. Tôi đã đồng ý và tự tìm cách thỏa hiệp cho trái tim mình.
Tôi cũng muốn tìm hiểu bạn gái khác - có lẽ lúc này tôi không yêu bạn gái cũ tôi nữa, nhưng những đau đớn trong tôi làm cho rất khó tạo dựng mối quan hệ mới. Và cũng bởi vì một điều, khi tìm hiểu bạn gái khác, tôi đem so sánh với bạn cũ của tôi và thấy cô ấy có nhiều điểm tốt hơn.
Hiện tại bây giờ tôi muốn tâm hồn mình được thanh thản hơn, ít nghĩ về chuyện buồn nữa. Cô ấy cũng có những hành động quan tâm tới tôi hơn, chăm sóc cho tôi hơn. Nhưng tôi vẫn chưa dám nghĩ đến tương lai phía trước. Có lẽ tình yêu trong tôi với cô ấy chưa đủ lớn.
Tôi phải làm sao đây để mong có một điều nhẹ nhàng xảy ra với hai đứa. Thực sự tôi thương cô ấy vì cô ấy là người có tính sĩ diện cao. Tôi sợ rằng giả sử cô ấy lấy người khác, sẽ cảm thấy ân hận vì những điều đã trải qua. Bản thân cô ấy sống khép kín và ít bạn bè tâm sự.
Đến thời điểm này tôi và cô ấy cũng đã chia sẻ những khúc mắc và những điều thổ lộ trong mỗi người. Tôi cảm thấy thanh thản hơn nhưng tôi sợ khi tôi và cô ấy sống chung, tôi sẽ làm cô ấy khổ.
Đã đôi lúc tôi nghĩ, mặc ra sao thì sống, không nghĩ nữa. Có khi lập gia đình và có con cái, mọi thứ sẽ thay đổi và không còn nghĩ về điều đã qua.
Tôi đã nghĩ rằng tôi ích kỉ quá, bản thân đã nói với cô ấy là: Em hãy nghĩ cho thật kỹ điều anh nói rằng, thứ cho đi mà mình cảm thấy hạnh phúc thì hãy cho đi, để em có thể quyết định tình cảm của mình với tôi có tiến tới hay không.
Bây giờ tôi phải làm sao đây khi tương lai của hai đứa không có gì rõ ràng?
> Đọc thêm: Vợ cuồng sex, nhìn thấy đàn ông là 'thèm muốn điên cuồng'
> Chán vì chồng không có 'cú đúp' trong 'chuyện ấy'
> Ngày đầu sống thử: Một đêm 'làm' đến 3 lần
Theo Khám phá