Tôi luôn được mọi người trong gia đình nhận xét giống bố nhất nhà. Chính vì thế, tôi được bố chiều chuộng, yêu thương và bảo ban từng ly từng. Thế nhưng, thời gian hạnh phúc của tôi dừng lại khi mẹ sinh em bé. Khi ấy bố tôi vẫn ân cần chăm sóc mẹ tôi nhưng dường như trên mặt không hề có một chút niềm vui, hạnh phúc nào.
Khi mẹ sinh em bé được hơn 2 tháng thì bố nhận công trình mới ở Nghệ An. Lấy cớ công tác xa, vài tháng bố mới về thăm mẹ con tôi một lần. Mỗi lần tôi nhớ bố, gọi điện thoại, bố chỉ nói được vài câu và những lời hứa “mấy hôm nữa bố sẽ về” cứ thế kéo dài thêm.
Chúng tôi thì cứ loay hoay đi tìm lý do cho sự hờ hững của bố.
Thế rồi, mọi chuyện cũng đến lúc được sáng tỏ. Bố tôi thú nhận đã có người phụ nữ khác và có con trai riêng với bà ấy. Bởi, bố cần phải hoàn thành nghĩa vụ với ông bà nội.
Biết chuyện, tôi như phát điên lên, chỉ muốn chạy tới hỏi lý do, vì sao bố lại đối xử với mẹ con tôi như vậy. Thời gian ấy, tôi đã suýt không vào được cấp 3 bởi quá suy sụp.
Trước mặt tôi, mẹ luôn đóng kịch là một người phụ nữ mạnh mẽ, vui vẻ. Nhưng, sau đó lại lặng lẽ đi tìm họ để khóc lóc mong bố vì gia đình, vì chị em tôi mà từ bỏ cô ta. Thương mẹ, tôi cũng đã nhiều lần tìm gặp để nói chuyện thẳng thắn với bố, nhưng không được. Tôi khuyên mẹ ly hôn nhưng mẹ chỉ khóc và nói sẽ cố gắng nhẫn nhục chịu đựng vì các con.
Xem thêm:
Tôi hủy hôn khi phát hiện vợ sắp cưới đã từng phẫu thuật thẩm mỹ
Vợ cao tay ‘trị' chồng say rượu bằng chiêu độc
Quý độc giả có thể gửi những ý kiến trao đổi với nhân vật hay chia sẻ những câu chuyện của bản thân qua địa chỉ của tòa soạn hoặc hòm thư tamsu@nguoiduatin.vn. Chúng tôi đón nhận mọi ý kiến đóng góp, những bài viết có chất lượng sẽ được biên tập để đăng tải trên báo Đời sống & Pháp luật và báo điện tử Người Đưa Tin. |
M.Thu (ghi theo lời kể của Nguyễn H. – Tam Dương, Vĩnh Phúc)