Tuy nhiên, số hoạn quan có được may mắn như Lao Ái và An Đức Hải chỉ là thiểu số. Còn hàng ngàn vạn hoạn quan khác, họ làm cách nào để thỏa mãn nhu cầu sinh lý của mình?
Những người hầu là nam giới, một khi được đưa vào cung cấm bao giờ cũng phải trải qua quá trình cắt bỏ tinh hoàn nhằm đảm bảo họ không còn năng lực của đàn ông để có thể thể gây ra những chuyện phiền toái trong chốn hậu cung hàng ngàn mỹ nữ.
> Nữ hoàng số 1 Trung Hoa trả thù như thế nào?
Những người này được người ta gọi là hoạn quan. Vì vậy, lâu nay khi nhắc tới hoạn quan người ta thường nghĩ tới những người khiếm khuyết bộ phận sinh dục, ẻo lả và không có khả năng phòng the. Tuy nhiên, những bí sử lại cho thấy, dù không còn năng lực tính dục, song hoạn quan vẫn có những nhu cầu nhất định trong chuyện nam nữ.Về mặt sinh lý, mặc dù khiếm khuyết bộ phận sinh dục nhưng tuyến sinh dục ở họ vẫn còn và vẫn tiết ra hóc-môn sinh dục.
Đây có lẽ là nguyên nhân khiến họ vẫn có nhu cầu tính dục. Từ góc độ tâm lý, trong hậu cung, do thân phận đặc thù của các hoạn quan, những chuyện ái ân, ân ái giữa Hoàng đế và các hậu phi dường như không cần phải né tránh họ.
Điều này dễ tạo nên các kích thích về mặt tâm lý, tạo ra các dục vọng thể xác đối với các hoạn quan.
Từ góc độ nào đó, tâm lý này ở các hoạn quan còn mạnh mẽ hơn hẳn người thường do chỗ họ không được thỏa mãn các nhu cầu sinh lý. Đây là tâm lý mà người ta gọi là “người điếc thì thích nghe còn người mù thì thích nhìn thấy ánh sáng”.
Sử sách từ trước tới nay ghi chép về cuộc sống của các hoạn quan không nhiều.
Tuy nhiên, có một điều chắc chắn rằng, những mối quan hệ tính dục hỗn loạn trong chốn hậu cung xưa có liên quan rất lớn tới các hoạn quan.
Điều này thể hiện ở hai phương diện: Một mặt, là mối quan hệ đồng tính luyến ái giữa Hoàng đế, các ông chủ hậu cung với các hoạn quan. Trước nay, những câu chuyện tình đồng tính giữa Hoàng đế và các hoạn quan không phải hiếm.
Từ vua Vệ Linh Công thời Xuân Thu cho tới ông vua Càn Long nổi tiếng thời nhà Thanh đều có những người tình nổi tiếng xuất thân từ hoạn quan.
Mặt khác, đó là mối quan hệ “vượt rào” giữa hoạn quan và các hậu phi trong hậu cung, những người luôn thiếu thốn sự đáp ứng các nhu cầu sinh lý.
Tuy nhiên, điều đáng nói là dù là trong mối quan hệ với Hoàng đế hay các hậu phi thì những người hoạn quan có được may mắn này không hề nhiều.
> Chuyện thật như đùa về gái lầu xanh ở Mỹ
Vậy hàng ngàn vạn hoạn quan khác làm cách nào để thỏa mãn nhu cầu tính dục của mình?
Lần giở lại các tài liệu chính sử, có thể khẳng định, đối tượng mà hoạn quan tìm đến để thỏa mãn nhu cầu có ba loại chủ yếu: Một là các ca nữ, hai là cung nữ và ba là vợ của những người yếu thế hoặc bị họ khống chế.
Dù người ta vẫn cho đây là những mối quan hệ bất bình thường song trên thực tế nó lại tồn tại thật.
Những câu chuyện về mối quan hệ tính dục giữa các hoạn quan trong hậu cung và ba loại đối tượng này hoàn toàn không hiếm trong sử sách.
Sử liệu được tìm thấy nhiều nhất chính là những cuốn sách ghi chép về mối quan hệ đặc biệt giữa hoạn quan và các kỹ nữ.
Trong phần “Hoạn quan truyện” của sách “Tống sử” (Sử nhà Tống) có chép chuyện một hoạn quan tên là Lâm Ức sau khi cáo lão về quê đã quyết định nuôi một kỹ nữ tên là Doanh Lợi để “bầu bạn” những năm cuối đời.
Một truyện khác lại chém, một hoạn quan tên là Trần Nguyên do phạm tội trong hậu cung bị biếm chức.
Tuy nhiên, sau đó Trần Nguyên vẫn chứng nào tật nấy, mang cả kỹ nữ vào nơi làm việc để dâm loạn.
Nhiều người sau đó đã nghi ngờ rằng, Trần Nguyên có thể trăng hoa với gái lầu xanh thì không thể là một hoạn quan hoàn toàn được. (Còn tiếp).
> Những chuyện ly kỳ trong lịch sử nhân loại
Ấn Đường