Ngoài yêu cầu hủy bỏ quyết định hành chính, người khởi kiện còn yêu cầu được hoàn trả chi phí và bồi thường thiệt hại do quyết định hành chính và hành vi hành chính sai luật với tổng số tiền là 41.723.162.279đ.
Báo Người đưa tin tiếp tục đăng tải những ý kiến, phân tích của luật sư Lê Văn Tú xoay quanh vấn đề hoàn trả chi phí nào và bồi thường những gì trong vụ việc này. Sau đây là quan điểm cá nhân của luật sư Tú nhìn nhận dưới góc độ pháp lý:
Theo Luật Xây dựng, Luật Quy hoạch và các Nghị định của Chính phủ có liên quan về quy hoạch và quản lý đầu tư xây dựng công trình thì các chi phí lập quy hoạch và đầu tư xây dựng công trình và đầu tư xây dựng công trình được quy định bao gồm 08 khoản mục.
Ông Lê Như Hùng, TGĐ Cty Khôi Việt tại phiên tòa sơ thẩm xét xử chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hóa.
Đối với công tác quy hoạch và đầu tư xây dựng công trình khu đô thị mới Quảng Thành mà Khôi Việt đang thực hiện bắt đầu từ công tác quy hoạch - đã bị dở dang do phải tạm đình hoãn (hoặc có thể không tiếp tục thực hiện) bởi Quyết định hành chính 2284 ngày 25/7/2008 thì việc xác định chi phí dự án sẽ gồm các chi phí thực tế của nhà đầu tư cho tới thời điểm đình hoãn: Khôi Việt đã yêu cầu số tiền mà Chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hóa phải hoàn trả và bồi thường thiệt hại là 41,72 tỷ đồng - đã căn cứ trên các loại chi phí thực tế nêu trên, có chứng từ hợp pháp, kèm theo lãi suất cho vay ngắn hạn phổ biến của các Ngân hàng thương mại tính theo hàng tháng và chỉ số giá tiêu dùng CPI được Tổng cục Thống kê công bố hàng tháng - hoàn toàn tuân theo các quy định của các Luật và các Nghị định của Chính phủ như đã nói ở trên!
> Muốn nhận máy tính bảng Google Nexus 7 không mất một xu nào, hãy vào đây
Việc Tòa án cấp sơ thẩm nhận định Người bị kiện chấp nhận hoàn trả cho Khôi Việt chỉ về CP lập quy hoạch tỷ lệ 1/1000 và tiền lãi suất theo lãi suất trung hạn của Ngân hàng BIDV trị giá 1,4 tỷ đồng là phù hợp, bảo đảm quyền lợi của Khôi Việt - thực sự là một nhận định chưa phù hợp, khiên cưỡng vì nguyên tắc của bồi thường thiệt hại là bồi thường cho tổn thất thực tế.
Ở đây Khôi Việt đã chứng minh đầy đủ các các chi phí và thiệt hại thực tế phát sinh từ hành vi hành chính và quyết định hành chính trái luật, cho nên Tòa án cần tôn trọng thiệt hại thực tế này. Sao được coi là phù hợp và bảo đảm khi thực tế doanh nghiệp đã dồn hết sức người, sức của vào dự án; các chi phí đều có chứng từ hợp lệ và được báo cáo thuế định kỳ theo quy định? Phù hợp, bảo đảm làm sao khi doanh nghiệp kinh doanh phải vay với lãi suất thương mại rất cao của các tổ chức tín dụng trong khi Người bị kiện lại quy về mức vay với lãi suất trung hạn của BIDV mà doanh nghiệp không thể vay?
Nguyên tắc là trách nhiệm bồi thường thiệt hại được đặt ra khi có hành vi vi phạm pháp luật, có lỗi của người gây thiệt hại, có hậu quả thiệt hại và mối quan hệ nhân quả của hành vi gây thiệt hại dẫn đến hậu quả thiệt hại. Trong vụ án này, quá trình tố tụng sơ thẩm và tại phiên tòa xét xử sơ thẩm đã làm rõ hành vi không giải quyết khiếu nại suốt một thời gian dài (từ tháng 8/2008 đến tháng 6/2012) của Chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hóa là có cơ sở; Quyết định 2284/QĐ-UBND ngày 25/7/2008 là có dấu hiệu vi phạm pháp luật – đó có thể là hành vi trái pháp luật của Người bị kiện dẫn đến thiệt hại khôn lường của Khôi Việt hôm nay. Có thể nói yêu cầu hoàn trả chi phí và bồi thường thiệt hại của Khôi Việt là có cơ sở pháp luật rõ ràng.
Trong khi đó, Tòa sơ thẩm TAND tỉnh Thanh Hóa đã tỏ ra không nắm được hoặc "lờ đi" các luật chuyên ngành đối với các hoạt động quy hoạch, đầu tư xây dựng một khu đô thị mới, không hiểu được các chi phí cho một dự án bao gồm những gì và vì thế đã bác bỏ yêu cầu thứ 3 của Khôi Việt. Xin nói thêm, việc Tòa chấp nhận sự hỗ trợ từ phía Người bị kiện hơn 1,4 tỷ đồng cho Khôi Việt về chi phí lập quy hoạch 1/1000 là hoàn toàn "ăn theo" ý kiến của Người bị kiện!
TAND tỉnh Thanh Hóa hoàn toàn "vô tư" không biết rằng số liệu hơn 1,4 tỷ đồng này đã được Người bị kiện tính toán chỉ dựa trên việc áp dụng (thời điểm áp dụng tính toán là tháng 9/2012) quyết định 502/BXD-VKT ngày 18/9/1996 của Bộ Xây dựng, trong khi văn bản này đã hết hiệu lực pháp lý vào 16/3/2005 (!?).
Phải chăng, TAND tỉnh Thanh Hóa không tuân theo pháp luật và tính độc lập của Tòa cấp sơ thẩm trong xét xử sơ thẩm vụ án này chưa cao?
Luật sư Lê Văn Tú (Công ty luật Giải pháp)
* Bài vở cộng tác xin gửi về email: luatsu@nguoiduatin.vn.
Thông tin về luật sư hữu ích, hấp dẫn tại chuyên mục Luật sư