Có lần tôi hỏi chị: "Nếu một ngày chồng chị ngoại tình, chị sẽ tha thứ cho anh chứ?" - Chị trả lời là không, không bao giờ, không khi nào và không hề có ngoại lệ. Tôi bảo sao chị không thử bao dung một lần, chị chỉ đáp: “Chẳng phải là chị ích kỷ, mà vấn đề ngủ với người đàn bà khác khi đã có gia đình, là thuộc về phạm trù đạo đức, nhân phẩm và nhận thức. Bỏ qua lần này, có chắc rằng họ sẽ ngoan ngoãn những lần sau?".
Kỳ thực mà nói chị không thuộc dạng phụ nữ nhỏ nhen, chị sẵn lòng chấp nhận đôi lần người đàn ông cạnh bên sai phạm, cũng chắc hẳn sẽ chẳng ngậm đắng nuôi cay nếu họ chịu thật lòng. Nhưng một khi ai đó đã vứt bỏ tưởng tin chị đặt vào tay họ, thì vị thế của người đàn ông đấy trong chị vốn dĩ đã không còn.
Hôm nay, chị chính tay ký vào đơn ly hôn, sau 9 năm từng cùng người đàn ông mình yêu chung sống. Ngày trước yêu nhau là hợp duyên nhất thời, nên nếu tự hiểu chẳng còn đủ can đảm để bên nhau cả đời, thì đến lúc phải trả cả bầu trời bình yên sót lại cho nhau.
Con, chị có quyền nuôi. Dù rằng làm mẹ đơn thân không hề dễ, nhưng với tình yêu mà chị dành cho khúc ruột của mình, vẫn đủ dư dả để ru về con trẻ những phần bình yên.
Hoá ra, khi trên đời này có thứ gọi là lương duyên đời kiếp. Nghĩa là trải qua bao trầm luân thống khổ, hai bản ngã con người có thể dỗ dành và an phận bên nhau. Thì cũng có loại niềm đau gọi là cạn duyên nghiệt tàn. Dù yêu nhau vài năm hay đôi ba chục năm đi nữa, đã trả đủ nợ nghĩa ân tình ngày cũ cho nhau, thì rời xa là một điều tất dĩ.
Chỉ tiếc cho những phận phụ nữ như chị, đi nửa kiếp người rồi mà còn oằn ngực hứng lời đãi bôi. Bao nhiêu cay đắng chị phải đưa lưng trần che chắn cho đứa con cạnh mình. Nhìn chị, tôi biết rằng, nỗi đau khi lòng tin bị phản bội sẽ còn theo ám ảnh chị một thời gian dài.
Thật ra, đàn ông nói đôi ba câu dối trá thường chỉ đáng giận thôi, nhưng khi đã bị phát hiện ngoại tình rồi mà vẫn dùng đủ lời bao biện, thì thật sự rất đáng khinh bỉ. Nhất là trong hôn nhân, càng nghĩ mình nói dối giỏi đến đâu thì càng dễ để lộ sơ hở, càng chống chế bao nhiêu, sai phạm càng bày ra thêm nhiều.
Đàn ông, đừng làm bất cứ điều gì khuất tất sau lưng vợ. Có thể họ không nói, nhưng chưa hẳn là cô ấy không biết, có thể cô ấy không hỏi, nhưng một khi cô ấy đã mở lời thì chắc chắn những lọc lừa sẽ bị vạch trần ra.
Cái không thể bao biện và dung chứa trên đời chính là thói trăng hoa và lăng nhăng với đàn bà lạ. Nhất là khi đã dùng dối trá che mắt vợ mình, để ăn nằm cùng kẻ thứ ba.
Đừng bảo là vì yếu lòng hay lầm lỡ. Từ kẻ lạ mặt ngoài đường đến cái chân giường nó xa lắm, 30 tuổi đầu chứ đâu phải 3 tuổi đâu mà không làm chủ được suy nghĩ?
Nên nhớ, cái giá phải trả cho sự trăng hoa và man trá, chính là một ngày tự tay sẽ đánh mất tất cả.
Khi phát hiện chồng mình đang ngoại tình, nóng giận hay ghen tuông là chuyện chắc chắn, nhưng vì vậy mà lao vào đánh đấm kẻ thứ ba thì chỉ tự tổn thương mình thêm. Hơn 80% phụ nữ sẽ chọn việc dằn mặt hay gây thương tích cho kẻ thứ ba, là cách nhanh khiến bản thân tức thời hả dạ. Nhưng thực chất càng làm như thế, càng đánh mất giá trị phụ nữ và cốt cách thanh quý của chính mình.
Đàn ông phản bội và ngoại tình có khi là bản chất từ trong trứng nước, lắm lúc lại mê muội trước những cám dỗ vô độ ngoài kia. Nhưng dù vì bất cứ lý do gì đi nữa, cũng đừng tự bào chữa - "Mới lần đầu thôi!", hay - "Không có lần sau mà...".
Bởi biết đâu, chỉ là "lần đầu tiên" bị phát hiện sau hàng chục lần dối trá. Và đương nhiên, nếu không nhận lỗi thì làm gì có cái gọi là "lần sau".
Đại Vệ