Đen: Trung thu đã qua, dư âm vẫn còn nguyên.
Đá: Lại nhớ “tuổi thơ dữ dội” chăng?
Đen: Không. Chả là năm nay “có tý điều kiện”, lùng bằng được bánh có thương hiệu biếu nhạc phụ…
Đá: Vài trăm ngàn 1 hộp? Giờ “xót” à?
Đen: Không xót mà nơm nớp hãi.
Đá: Tại sao?
Đen: Mới nghe tin, thương hiệu đó nhập nhân bánh từ công ty Trung Quốc.
Đá: Chắc nhập để “học hỏi” kinh nghiệm. Ai lại cho vào bánh chính hãng.
Đen: Ông biết bao nhiêu không? 11 tấn!
Đá: Kinh hoàng. Thế hải quan, quản lý thị trường đâu. Thực phẩm không đơn giản thích thì nhập.
Đen: Hồ sơ hải quan ghi, chủ thương hiệu bánh Trung thu nọ nhập lô hàng hơn 11 tấn gồm 8 loại nhân bánh…
Đá: Gồm những gì?
Đen: Đủ cả. Hạt sen, hạt dẻ, trà xanh, đậu đỏ, hạnh nhân cùng siro đường kèm dao đĩa, khay đựng.
Đá: Còn khâu an toàn thực phẩm?
Đen: Miễn kiểm tra vì DN cam kết nguyên liệu chỉ dùng với mục đích sản xuất nội bộ. Không tiêu thụ tại thị trường trong nước.
Đá: Nếu họ sử dụng nguyên liệu đó cho vào bánh Trung thu bán ra thị trường thì xử lý sao?
Đen: DN cam kết "không bán nhân bánh", chứ không phải "không bán bánh"!?
Đá: Mập mờ quá.
Đen: Rõ như ban ngày. Họ có đủ phiếu phân tích mẫu bánh của sở Y tế, kết quả kiểm nghiệm mẫu bánh của bộ Y tế.
Đá: Nội dung cụ thể?
Đen: Chứng minh sản phẩm đảm bảo tiêu chuẩn đã công bố chứ sao.
Đá: Khó để khẳng định “treo đầu dê, bán thịt chó” trong khi “treo” thật.
Đen: Hộp bánh vài trăm ngàn, có khi hàng triệu. Vậy mà, giá nhân bánh “nhập ngoại” chỉ hơn 2 ngàn đồng/bánh.
Đá: Hay họ dùng làm bánh cho nội bộ thật?
Đen: Nên nhớ, 11 tấn. “Nội bộ” sao xuể.
Đá: Để dành 5-10 năm sau. Kiểu gì chả “nhét” hết.
Đen: Đang nẫu ruột lo phụ huynh sau khi xơi có bị ảnh hưởng gì không.
Đá: Chưa chết ngay được. Chỉ mang tiếng biếu quà xịn, hóa ra ruột toàn “bèo”
Đen: Lập lờ, đánh tráo khái niệm. Sang năm còn ai dám xài nữa không?
Đá: Biết đâu họ dùng “bài” khác. Trăm tay ngàn mắt cũng “bó” luôn.
Đ.Đ