Mẹ thở dài: "Vòng kim cô mà đã đội lên là vĩnh viễn không gỡ bỏ được đâu đấy con gái ạ". Em cười. Em vẫn rạng rỡ hạnh phúc vì em còn tin và yêu lắm.
Ngày trò chơi cô dâu chú rể rã đám.
Em khóc. Nước mắt nhỏ dài như cánh hoa cúc cài đầu em chưa kịp biết tên. Những giọt nước mắt rơi xuống tay em, tròn tròn, như hình hoa cúc chi.
Trên phố em đi một mình. Gánh hàng hoa rạng rỡ loài cúc chi, rung rinh như những mặt trời nhỏ. Em thấy vẫn yêu đời và tin người lắm.
Ngày nắng đẹp.
Người-từ-xứ-hoa-anh-đào sáng nick. Chat. Hỏi em có thích ăn món Sushi không? Em thích ăn Sashimi hơn, nhưng vẫn trả lời: "Em có!" + với 1 hình mặt cười. Người-từ-xứ-hoa-anh-đào nói: "Em rạng rỡ như một loài hoa họ cúc. Người Nhật kiêng hoa cúc. Anh lại rất thích".
Em giật mình nhớ những giọt nước mắt tròn như những đóa cúc chi...
Nhưng lạ thế! Em vẫn thấy yêu và tin đời lắm!
Người-từ-xứ-hoa-anh-đào hỏi về một loài hoa cài đầu cho cô dâu. Loài hoa đó giống hoa hồng và có mùi thơm... Em mỉm cười. Ô kìa, hoa cúc chi màu gì nhỉ... Lơ đãng, em quên...
Cảm nhận cuộc sống cùng Người đưa tin blog Độc giả có những cảm nhận về cuộc sống cần chia sẻ cùng bạn bè, người thân, hãy viết cảm xúc đó, và vui lòng gửi về chúng tôi theo địa chỉ email: blog@nguoiduatin.vn. Bài viết có tính chất phi thương mại nên không tính nhuận bút. Trân trọng! |
Vũ Minh Châu