Ngụy Trung Hiền là người Túc Ninh tỉnh Hà Bắc, lúc đầu tên là Ngụy Tiến Trung. Lúc trẻ ông đã máu mê cờ bạc, ăn chơi trác táng, có vợ và một con trai. Vì thua hết tiền, nợ nần chồng chất, ông bèn trốn vào tiệm rượu, bị bọn đòi nợ chửi mắng, đánh đập, thấy hổ thẹn, phẫn uất cùng cực mà quyết định tự thiến rồi thay tên đổi họ là Lý Tiến Trung, trốn đến Bắc Kinh và được tuyển vào cung năm 1589, đổi lại tên cũ là Ngụy Tiến Trung.
Từ kẻ lưu manh mù chữ tới thái giám quyền lực
Sống trong chốn hậu cung nhiều thị phi, song nhờ tài xu nịnh nên Ngụy Trung Hiền rất được Khách Thị, vú nuôi của vua Minh Hy Tông bấy giờ, thương yêu và nâng đỡ.
Ngay từ khi Hy Tông mới chỉ là một hoàng tử còn nhỏ tuổi, Nguỵ Trung Hiền đã tận dụng chính mối quan hệ với Khách Thị để tạo nên mối quan hệ chặt chẽ. Sự kiện đánh dấu mốc trong cuộc đời ông chính là khi hoàng đế Minh Quang Tông đột ngột qua đời sau chưa đến 1 tháng lên ngôi.
Chu Do Hiệu, con trai cả của Minh Quang Tông lên ngôi Hoàng đế khi mới 15 tuổi, sử gọi là Minh Hy Tông. Sau khi Hy Tông lên ngôi, phong Khách thị làm Phụng thánh phu nhân, Ngụy Trung Hiền được thơm lây, được cho làm chức Bỉnh bút Thái giám đứng đầu 24 nha hoạn quan, được ở gần hầu cận Hoàng đế, phê đáp tấu chương, truyền đạt thánh chỉ. Ngụy Trung Hiền tuy là kẻ mù chữ nhưng đã được Khách thị nâng đỡ, nên mới được chức vụ quan trọng này.
Không chỉ vậy, Ngụy Trung Hiền còn được vua ban cho hai chữ "Trung Hiền" nên xét ra quyền hành ngang với Tể tướng, mặc dù nhà Minh đã bãi bỏ chức vụ này từ lâu. Được Hoàng đế thân cận trọng dụng, Nguỵ Trung Hiền lộng quyền, thao túng việc triều chính, lôi kéo vua vào những cuộc ăn chơi hưởng lạc.
Bấy giờ, Nguỵ Trung Hiền được vua tin tưởng giao cho việc trông coi Đông Xưởng, Tây Xưởng và Nội Xưởng. Đây đều là những xưởng có quyền lực rất lớn, có nhà tù riêng để tra khảo với đủ mọi ép cung, nhục hình khiến nhiều người phải ám ảnh.
Chỉ riêng quyền lực của Đông Xưởng, Nguỵ Trung Hiền có thể tra khảo, xét hỏi bất kỳ ai thậm chí là hoàng thân quốc thích. Với các tội nhẹ, Đông Xưởng còn có thể toàn quyền định đoạt mà không cần phải trình báo.
Lũng đoạn triều chính
Đời Minh không có chức Tể tướng mà thay vào đó là cơ quan Nội các thay quyền Tể tướng. Ngụy Trung Hiền khống chế việc triều chính, nắm lấy các đại quyền trong cung và còn đưa các tay chân thân tín vào nắm lấy Nội các. Các quan trong triều người thì bái lạy Ngụy Trung Hiền để được thăng quan, lên đến "Thủ phụ" (Thủ: đứng đầu, Phụ: quan lớn) hoặc "Nội các đại học sĩ". Thậm chí có người tự xưng là thân thích với Ngụy Trung Hiền vì cùng họ Phùng với vợ trước đây của ông ta nên cũng được làm quan. Những ai không theo phe cánh Ngụy Trung Hiền đều bị loại trừ dần ra khỏi Nội các. Nội các triều Minh biến thành cơ quan riêng của nhà họ Ngụy. Các quan viên tranh nhau đến kết bái Ngụy gia để được làm con nuôi, cháu nội nuôi. Như vậy, từ Nội các, Lục bộ cho đến Tổng đốc, Tuần phủ các nơi đều là phe đảng, vây cánh của họ Ngụy, quyền hành lớn trong ngoài có thể nói đều ở trong tay Ngụy Trung Hiền cả. Ngụy Trung Hiền còn có năm người con nuôi là: Thôi Trình Tú (Thượng thư bộ binh); Hứa Hiển Đồn (Chấn phủ tư Đông xưởng); Khách Quang Tiên (Thiên hộ cẩm y vệ); và còn 2 người con nuôi nữa một là Điền Nhị Canh còn một người không rõ tên.
Dù Ngụy Trung Hiền lộng quyền trong triều đình, thế nhưng các quan đều không dám chống đối lại Nguỵ Trung Hiền. Những người dám chống đối không phục, ông sẵn sàng ra tay đàn áp, sát hại. Đủ các hình thức tra khảo, ép cung hay nhục hình như đánh đập, dùng còng, dùng kẹp, chém đều khiến ai nấy đều kinh hãi.
Bấy giờ, có duy nhất một nhóm các quan, nho sĩ thuộc phái Đông Lâm dám đứng ra chỉ trích bè lũ của hoạn quan Ngụy Trung Hiền. Những con người với tư tưởng tiến bộ này đã vạch 24 tội ác của tên thái giám trước triều đình, trong đó có tội giết người và bắt Hoàng hậu phá thai.
Tuy nhiên, với quyền lực được đánh giá là ngang Hoàng đế nắm trong tay, Ngụy Trung Hiền đã thẳng tay tiêu diệt những người phái Đông Lâm này. Ông cho dùng nhục hình, tạo khẩu cung giả, tra tấn những người thuộc phái này cho tới chết. Nhiều người vô tội ủng hộ phái này cũng bị Ngụy Trung Hiền cho giết không cần qua xét xử.
Xưng Cửu thiên tuế
Theo sử chép, năm Thiên Khải thứ 6 (1626), một tuần phủ Triết Giang đã là người đầu tiên đề xướng lập sinh từ cho Ngụy Trung Hiền, tiếp theo các nơi đều bắt chước nên sinh từ có khắp cả nước. Bên trong từ đường thờ tượng của Ngụy Trung Hiền, ai đi qua cũng phải lạy 5 lạy, hô to Cửu thiên tuế. Ngụy Trung Hiền tự xưng là Cửu thiên tuế.
Thậm chí, Ngụy Trung Hiền còn dám thảo ra chỉ dụ, xưng “Trẫm và Xưởng thần”, các quan lại trong triều đình phải tuân theo.
Tuy nhiên những ngày tháng làm mưa làm gió, thao túng triều đình của Nguỵ Trung Hiền cũng sớm kết thúc khi vua Minh Hy Tông băng hà. Trước khi qua đời, ông đã truyền lại ngôi báu cho em trai là Tín vương Chu Do Kiểm, tự là Minh Tư Tông.
Chu Do Kiểm lên ngôi, thái giám Ngụy Trung Hiền bị thất sủng. Ông định xin cáo lão về quê nhưng không thành. Trong triều bấy giờ rất nhiều các quan đã đứng lên tố cáo 10 trọng tội đòi xử tử Ngụy Trung Hiền.
Vua Minh Tự Tông liền phế truất Ngụy Trung Hiền, đày đến giữ mộ ở đất Phụng Dương. Song đi được nửa đường, thì có lệnh truy bắt lại. Ngụy Trung Hiền sợ tội, thắt cổ chết, kết thúc cuộc đời một thái giám tham vọng.
Video: Ngụy Trung Hiền bị hành thích.
Quốc Tiệp