Chỉ trăn trở một chút về chuyện có nên cưới một cô gái mất trinh hay không là y như rằng mọi người lại lồng lộn lên, lại chửi bới và lên mặt dạy đời rằng:“Thời đại bây giờ ai còn quan tâm tới chuyện trinh tiết”; “Đàn ông lấy vợ hay lấy cái màng trinh?”…Phải nói thật rằng, tôi thấy mọi người quá phiến diện. “Ngồi trên đống vàng thì ai chẳng là hiền nhân quân tử”, cứ thử rơi vào hoàn cảnh lấy phải một cô vợ mất trinh đi, xem lúc đó ai còn mạnh mồm để chê bai hay không!
Ngày tôi còn là một gã trai lần đầu biết yêu, tôi cũng nghĩ y như mọi người. Rằng quan trọng là yêu thương nhau chứ chuyện trinh tiết không là gì cả, rằng quan trọng là sự trong trắng của tâm hồn chứ cái màng mỏng manh ấy không thể mang ra mà đánh giá tư cách của một con người…Tôi cũng nung nấu trong lòng đủ thứ những nghĩ suy văn vẻ và lãng mạn như thế. Nhưng lấy vợ rồi, tôi mới thấy mình sai lầm. Ở đời này chẳng có gì là tự nhiên cả và đương nhiên, cũng chẳng có ai tự nhiên mà mất trinh.
Tôi lấy vợ khi vẫn còn là trai tân. Trai tân theo đúng nghĩa. Yêu cô ấy mới là lần thứ hai, tôi chưa từng biết đến cái gọi là “mùi vị tình ái”. Khi yêu, tôi cũng biết là cô ấy không còn trong trắng. Cô ấy nói là yêu người trước và bị anh ta lừa gạt, dâng hiến tất cả. Ngày ấy, tình yêu làm tôi mù mắt, nghĩ toàn thứ viển vông về một tình yêu lí tưởng. Tôi cố học cho mình cách là một người đàn ông thời thượng, không coi trọng chuyện trinh tiết. Tôi bỏ qua tất cả mọi trăn trở, mọi khuyên can của bạn bè để lấy cô ấy về làm vợ.
Lấy vợ không còn trong trắng là một thiệt thòi quá lớn với đàn ông (Ảnh minh họa)
Tôi không phủ nhận cô ấy là người vợ tốt. Nhưng cái tốt đó cả đời cũng chẳng bù đắp được cho việc rõ ràng cô ấy là một người “nhúng chàm” trước khi đến với tôi. Đêm tân hôn, dù đã cố gắng xua tan những suy nghĩ trong mình nhưng khi ôm lấy cơ thể đó, tôi thấy ghê tởm vì trước đó đã có thằng khác sở hữu vợ mình. Tôi lại là người chưa từng biết đến chuyện ân ái, đó là lần đầu tiên của tôi trong khi cô ấy chung chạ với hắn ta nhiều lần quá rồi. Cảm giác đó nếu là một kẻ lấy vợ còn trinh thì sẽ không thể nào hiểu được. Nó đau đớn, nhục nhã và tủi hận vô cùng.
Thế rồi đi gặp bạn bè, nghe họ nói về cái niềm hạnh phúc của một người đàn ông khi là người đàu tiên trong đời một cô gái nó hạnh phúc đến như thế nào tôi mới nhận ra rằng mình đã không có được cái niềm hạnh phúc đó. Nghe họ kể về đêm đầu tiên với vợ tôi lại chạnh lòng. Tôi sinh ra là một người đàn ông nhưng cái niềm hạnh phúc của một người đàn ông lại không được hưởng. Đó là một sự bất công đối với tôi. Cái suy nghĩ đó ám ảnh tôi trong suốt cuộc hôn nhân khiến tôi chẳng thể nào thôi khó chịu.
Giống như một cơn nắng hạn gặp mưa rào, niềm khao khát của tôi có ngày được khỏa lấp khi có một cô sinh viên yêu tôi. Mặc dù có vợ nhưng tôi còn rất trẻ. Trông tôi bảnh bao, đẹp trai hơn người nên ra ngoài rất nhiều cô si mê. Ban đầu tôi cũng giữ khoảng cách vì nghĩ mình có vợ rồi, nhưng chính cái thiệt thòi mà tôi phải trải qua trong cuộc hôn nhân ấy đã khiến tôi tặc lưỡi bỏ qua mọi chuyện để quen cô gái kia. Tôi đóng vai một anh chàng tri thức chưa có gia đình, tôi ở bên cô ấy và trở thành “người đàn ông đầu tiên trong đời” của cô ấy”.
Đừng nên lấy vợ mất trinh vì hạnh phúc gia đình khó mà đảm bảo (Ảnh minh họa)
Phải nói thật mặc dù biết mình không đúng nhưng khi được tận hưởng cảm giác sung sướng đó tôi mới thấy mình đang sống. Đúng là hạnh phúc với đàn ông là được là người đón nhận trinh tiết của một cô gái. Cảm giác đó…khó mà diễn ra được thành lời. Tôi đã sống tử tế bên vợ nhờ có điều an ủi đó.
Sau này tôi và cô gái trẻ kia chia tay vì dù sao tôi và cô ấy khác xa nhau nhiều quá. Hơn nữa tôi cũng chẳng thể bỏ vợ để cưới một người như thế được. Tôi thấy cũng không phải là mình đúng hết, nhưng giờ, mỗi lần gặp gỡ một cô sinh viên, một cô gái trẻ nào có ý với tôi, tôi cũng chẳng ngần ngại mà khước từ. Cũng giống như vợ tôi ngày xưa thôi mà. Giờ đây, thi thoảng tôi vẫn vào vai một anh chàng chưa vợ để đóng vai người yêu của một cô sinh viên nào đó. Tất nhiên, tôi cũng chưa bao giờ để họ thiệt thòi khi bên tôi, dâng hiến cho tôi. Tôi càng không bao giờ bắt ép hay gạ gẫm, chỉ là họ tự dâng hiến thì tôi đón nhận. Vậy thôi…
Tôi khi lấy vợ không đắn đo, không trăn trở gì về việc vợ mất trinh ấy vậy mà lấy về cái cảm giác đó còn hủy hoại tôi như thế…
Theo Eva