Đọc những bài tâm sự "Lấy chồng Việt sướng gấp nghìn lần chồng Tây", "Bị người yêu Việt coi như gái vì không còn trinh", Lấy chồng Việt là tàn một đời hoa", "chị phải thế nào thì chồng chị mới ghen như thế"... của độc giả gửi đến báo Nguoiduatin.vn về vấn đề chồng Tây, chồng Việt tôi không có nhận xét gì về việc lấy chồng Tây tốt hay lấy chồng Việt sướng hơn. Tôi chỉ xin kể ra đây câu chuyện của tôi để mọi người cũng suy ngẫm...
Tôi là một cô gái theo mọi người nhận xét là có bề ngoài ưa nhìn, có duyên thầm. Có lẽ vì vậy mà ngay từ hồi học cấp 3 đã có rất nhiều chàng “thầm thương trộm nhớ”.
Thời của những cô gái 8X như tôi, quan niệm về chữ trinh đã có phần cởi mở hơn. Lên Hà Nội học Đại học, sống ở xóm trọ mà có đến 80% là những cặp sinh viên sống thử, tôi cũng yêu và nhanh chóng “sống thử” với một anh chàng bằng tuổi.
Khi yêu, người ta chẳng hay suy nghĩ gì, chỉ biết sống hết mình với người mình yêu. Và theo tôi, người phụ nữ sống hết mình với người yêu không hề có lỗi, những hành động thuộc phạm trù tình yêu là cần được tôn trọng.
Tôi và “chồng” sau khi ra trường thì chia tay, không phải do chúng tôi không còn yêu nhau, mà chỉ vì anh ở mãi trong Nghệ An, còn tôi người Quảng Ninh, anh là con trai duy nhất, bố mẹ tôi cũng chỉ có mình tôi. Tôi không thể lấy chồng xa vì còn phải trả hiếu cho cha mẹ, anh cũng vậy.
Đi làm được 2 năm thì tôi quen và yêu chồng tôi bây giờ. Ngay từ khi biết anh có định tìm hiểu, tiến tới với mình, tôi đã nói rõ với anh rằng tôi là một cô gái không còn trinh, tôi có quá khứ.
Tôi dám thẳng thắn với anh bởi tôi nghĩ “cái kim trong bọc rồi cũng có ngày lòi ra”, dấu diếm chỉ làm cho mình sống trong sợ hãi, nơp nớp. Nếu anh ta chỉ yêu tôi vì cái màng mỏng manh kia thì thật không đáng để tôi trao thân gửi phận suốt đời.
Khi nghe tôi kể về mối tình của mình, chồng tôi đã nắm lấy tay tôi và nói rằng: “Ai cũng có quá khứ, yêu và dám sống hết mình vì tình yêu không phải là một cái tội. Anh cũng đã trải qua vài mối tình, cũng đã vượt quá giới hạn với một người con gái. Nếu anh ích kỉ, và nếu cô gái kia của anh cũng gặp phải người ích kỉ, thì chắc không bao giờ cô ấy có hạnh phúc. Anh yêu em vì tình nết, vì tâm hồn...”.
Tôi đã thú thật chuyện mất trinh trước khi lấy chồng.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra trong sự mừng vui của hai gia đình.
Sau khi cưới, hai vợ chồng tôi được bố mẹ chồng cho ra ở riêng. Vì đặc thù công việc nên tôi thường xuyên phải đi sớm về muộn, thời gian sớm nhất mà tôi có mặt ở nhà cũng là 8 giờ tối, vậy nên mọi công việc trong gia đình đều do chồng tôi phụ trách. Mặc dù công việc của anh cũng không nhẹ nhàng hơn công việc của tôi, nếu không nói là còn vất vả hơn nhiều.
Hôm nào về nhà tôi cũng được chồng đón ở cửa, giúp dắt xe vào nhà, hỏi han xem tôi có mệt hay không, nhà cửa luôn được ăn dọn dẹp ngăn nắp, cơm dọn sẵn và công việc của tôi chỉ là đi tắm rồi ngồi vào bàn ăn.
Cưới nhau hơn 1 năm nhưng chưa bao giờ chồng nặng lời, cũng chưa bao giờ đả động gì đến quá khứ của tôi. Anh luôn ngọt ngào, cảm thông với vợ. Bố mẹ tôi rất tự hào vì chàng rể biết đối nhân xử thế của mình.
Chuyện “yêu” giữa hai vợ chồng thì lại càng không có gì đáng phàn nàn. Đáng nhẽ người phải “hâm nóng” phải “làm mới” chuyện phòng the phải là người phụ nữ thì trong gia đình tôi lại là điều ngược lại.
Chồng luôn biết cách tạo ra những bất ngờ cho tôi, hôm thì bằng một cái ôm nhẹ từ đằng sau, hôm thì bằng một bông hồng dấu dưới gối, hôm lại là một thông điệp ngọt ngào được viết ra giấy và để trên bàn trang điểm trong phòng ngủ,...
Chưa bao giờ chuyện phòng the của vợ chồng tôi trở nên nhàm chán. Có lẽ cũng vì thế mà sau khi lấy chồng, ai cũng khen tôi trẻ ra, xinh đằm thắm hơn.
Hiện tại hai vợ chồng tôi đang hồi hộp chào đón thêm thành viên tí hon. Từ khi biết tin tôi có bầu, chồng tôi đã háo hức chuẩn bị hết tất cả mọi thứ, nào là một căn phòng với đầy đủ đồ dùng cho bé, anh còn tự tay mua giấy dán tường, trang trí căn phòng cho con yêu sắp trào đời.
Nhìn chồng vun đắp cho gia đình, tôi thực sự thấy mình may mắn. Tôi biết, còn nhiều đàn ông Việt bảo thủ trong chuyện trinh tiết. Nhưng theo tôi, nếu phụ nữ chúng ta cứ thẳng thắn ngay từ đầu sẽ tránh được bất hạnh, nếu để khi tiến tới hôn nhân, người chồng tự phát hiện được ra điều này thì họ sẽ nghĩ họ bị “lừa”, và ý nghĩ này sẽ như hạt sạn nhức nhối mãi trong tâm tưởng người đàn ông.
Quan điểm của đàn ông ngày hôm nay khá thoáng. Việc còn "nguyên đai nguyên kiện" không phải là vấn đề quá quan trọng khi đến với nhau. Điều quan trọng nhất là cả hai có được tình yêu thực sự, biết quan tâm biết sống vì nhau mới đảm bảo cho một hạnh phúc bền lâu.
Hồng Ngọc (Hà Nội)