Ngày 15/11, TAND Cấp cao tại TP.HCM mở phiên tòa xét xử phúc thẩm vụ án hình sự đối với bị cáo Lê Minh Thu (SN 1975, quê tỉnh Đồng Nai) về tội Giết người.
Trước đó, Thu bị TAND tỉnh Đồng Nai tuyên phạt mức án 8 năm tù giam về tội danh trên. Cho rằng mình không phạm tội giết người nên Thu kháng cáo kêu oan.
Tại phiên tòa phúc thẩm hôm nay, Thu thừa nhận đã nhốt vợ con trong phòng trọ, ép vợ và con uống thuốc trừ sâu. Thế nhưng, bị cáo biện minh hành vi xuất phát từ việc còn yêu vợ, muốn vợ về sống cùng mình và con.
Cũng theo Thu, Thu không giết người, nhưng tòa tuyên Thu án tù về tội danh này là oan và mong tòa xem xét.
HĐXX cho rằng, hành vi nhốt vợ con, ép buộc, uy hiếp vợ con uống thuốc trừ sâu để cùng chết, khi công an đến còn dọa cho nổ bình gas… đã đủ yêu tố cấu thành tội Giết người. Từ đó, HĐXX bác kháng cáo kêu oan của Thu, tuyên y án 8 năm tù đối với bị cáo về tội Giết người.
Nghe tòa tuyên án, Thu đập đầm vào vành móng ngựa. Khi bị cảnh sát hỗ trợ tư pháp khống chế, Thu la lối kêu oan vì cho rằng mình không phạm tội nhưng bị tuyên y án.
Bản án sơ thẩm nêu, Thu và chị Phan Thị Tuyết A. (SN 1985, ngụ huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai) kết hôn từ năm 2012 và có với nhau một người con chung tên Lê Thủy T..
Quá trình chung sống, hai người thường xuyên mâu thuẫn nên chị A. và Thu đã ly hôn. Bị cáo Thu được quyền nuôi con.
Sau khi ly hôn, chị A. chuyển đến sống cùng bạn tại xã Long An, huyện Long Thành, tỉnh Đồng Nai. Vì còn thương chị A. nên Thu vẫn muốn được hàn gắn tình cảm.
Khoảng 19h30 ngày 6/5/2016, Thu gọi điện nói với chị A. là sẽ đưa con về quê và kêu chị A. đến thăm con lần cuối nhưng chị A. từ chối.
Thu tiếp tục gọi điện cho chị A. đe dọa nếu không đến gặp Thu lần cuối thì sẽ chặn đường, tạt axít chị và bạn của chị A..
Sợ liên lụy đến bạn, chị A. đồng ý đến gặp Thu và con. Trước khi đi, chị A. gọi điện báo cho bạn biết là đến gặp Thu và dặn bạn: “Khi nào A. gọi điện cho Phương (bạn chị A.) thì Phương đi báo công an giúp”.
Khoảng 20h30 cùng ngày, Thu chở con đi gặp chị A. trước cổng UBND xã Long An. Tại đây, Thu năn nỉ chị A. về sống với mình nhưng không được đồng ý. Thu nói với chị A. cho Thu chở 2 mẹ con đi chơi lần cuối. Thấy Thu không có biểu hiện gì nghi vấn và vì thương con nên chị A. đồng ý.
Đến khoảng 21h30 cùng ngày, trên đường về, Thu đề nghị chị A. quay lại sống với Thu và con nhưng chị A. không đồng ý. Thu đe dọa nếu không quay về sống với Thu thì Thu sẽ lái xe chạy với tốc độ cao và đâm vào xe tải.
Chị A. lo sợ nên giả vờ đồng ý. Khi đến phòng trọ, Thu đẩy chị A. vào phòng trọ của mình rồi khóa cửa lại. Thu nói nếu chị A. không về sống với mình thì cả ba cùng chết.
Thu lấy ra 2 gói thuốc trừ sâu, pha với nước trong ca nhựa. Tiếp đó, Thu lấy con dao, cùng 2 gói thuốc trừ sâu để trước mặt chị A.. Bị cáo khống chế, buộc chị A. phải pha 2 gói thuốc này với nước rồi uống.
Chị A. xin uống trước và nói Thu cho mình gọi điện nói chuyện với bạn lần cuối. Thu đồng ý nhưng yêu cầu chị A. phải bật loa ngoài. Chị A. gọi điện cho chị Phương và nói mình đang ở phòng trọ của chồng cũ, bị khóa cửa không ra ngoài được. Chị Phương nói: “Để Phương đi báo công an”.
Khi nghe Phương nói sẽ đi báo công an, Thu giật điện thoại của chị A. ném xuống đất và dùng dao lao tới đâm vào đùi của chị A.. Sau đó, Thu mở 2 chiếc yên xe mô tô lên và kéo bình gas đặt gần 2 chiếc xe mô tô.
Lúc này, chị Phương đến Công an xã Long An trình báo việc chị A. đang bị chồng cũ khống chế và chỉ đường cho công an xã đến phòng trọ của Thu.
Khi công an đến yêu cầu Thu mở cửa, bị cáo không mở mà đốt lửa trong phòng trọ, yêu cầu công an không được tiếp cận. Nếu công an lại gần sẽ châm lửa vào bình gas, đốt 2 xe máy để cho phòng trọ phát nổ.
Thu tiếp tục cầm dao khống chế và buộc chị A. phải uống thuốc trừ sâu. Chị A. sợ hãi, van xin Thu. Bên ngoài, lực lượng công an thuyết phục Thu mở cửa thả chị A. và con ra.
Đến 2h30 ngày 7/5/2016, thấy bị bao vây, Thu đã mở cửa để thả vợ và con ra ngoài. Được giải cứu kịp thời, 2 mẹ con chị A. không nguy hiểm đến tính mạng. Thu bị khống chế, bắt giữ ngay sau đó.