Từ đôi mắt hí, phong cách thời trang lẫn tác phong làm việc của Hoàng Thảo đều toát lên "chất Nhật". Chiếc răng khểnh duyên dáng khiến khuôn mặt cô lúc nào cũng tươi tỉnh. Trẻ hơn so với tuổi, Thảo trò chuyện nhí nhảnh. 27 tuổi, cô gái Hà Nội đã kịp làm dày thêm CV của mình với hàng "núi" trải nghiệm.
Tốt nghiệp ĐH Hà Nội loại giỏi, cô gái sinh năm 1985 là một trong 4 sinh viên của khoa tiếng Nhật được giữ lại làm giảng viên. Thấy công việc không thích hợp với tính cách, Thảo sang Tokyo (Nhật Bản) làm phiên dịch cho một công ty. Một năm sau, cô về Việt Nam mở 2 cửa hàng bánh Nhật chỉ vì... thích nấu ăn. Muốn thoải mái và làm những gì mình, cô lại sang xứ sở chuột túi tham gia khóa học ngắn hạn về thời trang.
Hiện tại, ngoài công việc phiên dịch, cô quản lý ba cửa hàng dành cho teen và nhóm tình nguyện Ấm chuyên đi tặng đồ ăn, chăn, quần áo ấm cho người vô gia cư ở Hà Nội. Có ý tưởng từ lâu nhưng mãi tới năm ngoái, Thảo mới bắt tay thực hiện dự án từ thiện này.
Cô giáo tiếng Nhật xì tin thích giúp đỡ người vô gia cư. Ảnh: NVCC. |
Ngồi trong quán, cô nàng nhỏ nhắn cười tít mắt khi được khen trẻ. Thỉnh thoảng, Thảo lại có những điệu bộ rất teen với các nhân viên. Thảo chia sẻ, cô thường xuyên nhìn thấy người vô gia cư ngủ trên vỉa hè trong đêm lạnh. Trong khi những hoàn cảnh khó khăn khác thường được hỗ trợ thì hầu như những người "màn trời chiếu đất" ấy lại hiếm nhận được sự giúp đỡ. Nhiều lúc khoác trên người áo ấm, ngồi trong nhà, cô chợt nghĩ "người vô gia cư sẽ ra sao?". Nhóm tình nguyện Ấm ra đời từ đó.
Thảo bắt đầu kêu gọi bạn bè trên Facebook ủng hộ quần áo không dùng hoặc đồ ăn, tiền để làm từ thiện. Cô còn nhớ như in buổi đầu tiên cùng 3 người bạn rong ruổi các con phố Hà Nội ban đêm để tìm người vô gia cư. Chưa có kinh nghiệm, nhóm Thảo lòng vòng một lúc vẫn chưa tặng được ai suất ăn hay manh áo. Tìm đến gầm cầu và khu chợ, họ bắt đầu tiếp cận được những người đầu tiên.
"Buổi hôm đó đi về, nhóm mình ai cũng khóc, phần vì cảm thấy bất lực khi chưa giúp họ được nhiều và cũng là lần đầu được chứng kiến những mảnh đời bất hạnh. Nhận gói xôi, chiếc bánh mỳ, áo, đôi giày hay chăn ấm, những ông bà già và trẻ nhỏ đều hạnh phúc. Đó chính là ý nghĩa của Ấm", Thảo tâm sự.
Ban đầu, Thảo và các bạn phải tự bỏ tiền ra mua đồ. Thu nhập từ phiên dịch và quán ăn giúp Thảo không quá khó khăn để làm từ thiện. Nhóm Ấm của Thảo hiện thu hút trên 2.000 người tham gia trên Facebook nhưng thành viên chủ chốt và thường xuyên có mặt trong các chuyến đi chỉ có hơn 10 người, gồm học sinh, sinh viên và người đi làm. Để nhóm có quỹ hoạt động, sau khi quyên góp trên mạng, Thảo cùng các bạn chọn ra quần áo mang đi biếu, chiếc nào quá thời trang sẽ đem bán tại các hội chợ đồ cũ để lấy tiền mua sữa, bánh.
Tối thứ 7 hàng tuần, các tình nguyện viên Ấm tập trung tại quán của trưởng nhóm Hoàng Thảo để phân loại đồ, gấp gọn quần áo, chăn, giày và xếp xôi, bánh mỳ, sữa vào túi. Mỗi người một việc, các bạn trẻ chia nhau buộc đồ sau xe máy để sẵn sàng chuyến hành trình đêm đến với "người cùng khổ".
Cậu bé Hiếu hạnh phúc khi nhận được đôi giày, đôi tất và chiếc mũ len của các anh chị nhóm Ấm. Ảnh: NVCC. |
Đã hai mùa đông đến với người vô gia cư, nhưng với Thảo, mỗi chuyến đi mang lại cho cô một cảm xúc, kỷ niệm và sự trưởng thành. Những bàn tay thâm tím vì giá rét của người già đưa ra nhận lấy suất ăn, khuôn mặt rạng rỡ của những đứa trẻ khi lần đầu tiên có ai tặng đôi giày, đôi tất mới... cô đều nhớ rõ.
"Thật khó để nói ấn tượng với hoàn cảnh nào hơn cả bởi bất cứ trường hợp nào từng gặp, tôi cũng đều thấy họ khổ. Tiếp xúc với họ, không chỉ tôi mà nhiều thành viên trong nhóm thấy mình thay đổi hơn nhiều, sống nhân văn và biết quan tâm tới người khác", Thảo nói.
Theo cô, điều khiến các thành viên có động lực và gắn bó với những chuyến đi từ thiện này chính là việc nhìn thấy người vô gia cư hạnh phúc. Trong số các tình nguyện viên kỳ cựu và nhiệt tình có Lê Vân Khánh, sinh viên CĐ Sư phạm Trung ương. Biết đến nhóm Ấm qua Facebook, cô giáo mầm non tương lai gắn bó với công việc từ thiện đã gần 2 năm. Hoàn cảnh gia đình khó khăn nên Khánh vừa tranh thủ đi làm thêm, vừa tham gia giúp đỡ người nghèo. Nhắc tới những chuyến đi, nữ sinh này nhớ nhất lần gặp bố con cậu bé Hiếu (12 tuổi) hàng ngày đi nhặt giấy vụn bán kiếm sống.
"Nhận đôi giày, đôi tất và chiếc mũ len mới, Hiếu mừng rỡ rồi thử luôn. Mặc chiếc áo anh chị đưa cho, cậu bé thích thú khi được khen là đẹp trai, phong độ. Các thành viên tham gia buổi hôm đó đều không cầm được nước mắt", Khánh chia sẻ.
Nhìn thấy nụ cười của những người vô gia cư, mỗi thành viên trong nhóm tình nguyện đều cảm thấy ấm lòng. Ảnh: NVCC. |
Câu chuyện về đôi găng tay đến giờ vẫn được Thảo và Khánh kể lại cho những người mới tham gia nhóm. Đêm đó trời mưa lạnh, Khánh nhường đôi găng tay của mình cho người bạn ngồi cầm lái phía trước. Đi trên đường, trông thấy cô lao công rét run, bàn tay tím ngắt vì lạnh, cậu bạn ấy đã cởi đôi găng tặng lại cho cô.
Tuy nhiên theo Khánh, không phải tất cả những người nghèo khổ đều nhận đồ của nhóm. Một số nhất quyết từ chối không lý do, số khác vui vẻ nhận sau khi được các bạn trẻ giải thích hoạt động của nhóm. Có lần, sau khi các tình nguyện viên lặng lẽ đặt đồ bên cạnh, người đàn ông ấy bất ngờ tỉnh giấc.
"Chú ấy bảo, lần sau hãy nhẹ nhàng đánh thức chú dậy để biết có đồ ăn. Nếu không sáng hôm sau chú thấy hộp xôi lạnh ngắt, không biết của ai cũng chẳng dám ăn mà vứt đi lại phí", Khánh kể.
Lúc nhóm Ấm lên đường mang đồ ăn, chăn, áo đến với người vô gia cư cũng là lúc họ chìm vào giấc ngủ sâu. Bởi vậy, các bạn trẻ thường phải đặt đồ ăn lại cho họ rồi nhẹ nhàng ra đi. Ngồi nghe cô bạn kể chuyện, trưởng nhóm Hoàng Thảo cho biết thêm, khó khăn nhất trong mỗi chuyến đi là trời mưa. Nhiều bạn sinh viên ngoại tỉnh thuê trọ ở ngoài không vào được nhà sau khi kết thúc chuyến đi lúc hơn 3h sáng. Lần ấy, cô bạn đó phải ngồi ngoài trời lạnh đến 5h sáng, chủ nhà mới mở cửa cho vào. Thậm chí, có bạn nhà Hà Nội vẫn phải đứng đợi cổng nhiều giờ chỉ vì quên mang chìa khóa.
Theo Thảo, trước khi lên đường, các thành viên sẽ kiểm tra xe, xăng để đảm bảo không hết xăng giữa đường và mang theo giấy tờ tùy thân. Có lần nhóm gặp cảnh sát cơ động và bị hỏi han vì đứng tụ tập trên vỉa hè quá dông. Sau khi biết nhóm đi giúp người vô gia cư, họ đã để cho đi.
Ngoài những sự cố ngoài ý muốn, mới đây nhất, nhóm còn bị "hớ" khi tưởng nhầm chiếc bàn phủ ni lông là người đang nằm. "Chiếc bàn ấy nằm trong con ngõ tối giống y người đang nằm đắp chăn. Cả nhóm xuống xe xuống tiếp cận và chụp ảnh thì tá hỏa đó là chiếc bàn", Khánh phá lên cười khi nhắc lại kỷ niệm vui.
Nhắc đến "đứa con tinh thần" của mình, trưởng nhóm Hoàng Thảo tiết lộ, sắp tới, Ấm sẽ tổ chức gói bánh chưng và tất niên cho người vô gia cư. Để nhóm tình nguyện hoạt động lâu dài, Thảo ấp ủ nhiều dự án kiếm ra tiền làm từ thiện. Cô tâm sự muốn biến nhóm tình nguyện Ấm trở thành một tổ chức phi chính phủ để các thành viên yên tâm hoạt động. Ngoài ra cô còn nuôi mơ ước mở trường dạy kỹ năng mềm cho các bạn trẻ.
"Ban đầu mình thành lập Ấm để giúp đỡ người vô gia cư và không nghĩ Ấm sẽ giúp chính các thành viên trong nhóm thay đổi cách suy nghĩ, cách sống của mình. Nhiều bạn trẻ mới đầu tham gia cho vui hoặc trước đó rất 'chơi' nhưng sau nhiều chuyến đi, bạn nào thấm được ý nghĩa của việc mình đang làm sẽ trưởng thành và thay đổi", Thảo tâm sự.
Bình Minh (VNE)