Theo cáo trạng của VKSND huyện T.S, tỉnh T.H, ngày 6/4, Lê Hinh (SN 1961, ở xã T.N, huyện T.S) đã đột nhập vào nhà anh Nguyễn Văn X., ngụ cùng địa phương để trộm cắp tài sản. Tuy nhiên, sau khi đột nhập vào nhà, Hinh không tìm được tài sản có giá trị để thực hiện hành vi trộm cắp. Tức tối, Hinh đã lấy bật lửa gas châm vào vách ngôi nhà để đốt khiến ngôi nhà bị thiêu rụi hoàn toàn.
Nhận được tin báo, cơ quan công an đã vào cuộc điều tra là làm rõ Hinh chính là thủ phạm gây ra vụ việc nên tiến hành bắt giữ. Kết quả giám định tài sản bị hư hại do hành vi phóng hỏa của Lê Hinh là 197.000.000 đồng.
Căn cứ vào kết quả điều tra của Công an huyện T.S, VKSND huyện T.S quyết định truy tố bị can Lê Hinh về hành vi Hủy hoại tài sản theo điểm b khoản 2 Điều 178 Bộ luật Hình sự năm 2015.
Ngày 11/5, TAND huyện T.S đưa vụ án ra xét xử sơ thẩm. Tham gia phiên tòa gồm có thẩm phán Nguyễn Thành Tâm, chủ tọa phiên tòa. Đại diện VKSND, kiểm sát viên Trương Lê Na giữ quyền công tố tại tòa. Luật sư Vũ Thanh, đoàn luật sư tỉnh T.H, bào chữa cho bị cáo Lê Hinh. Anh Nguyễn Văn X. và vợ, con bị cáo Lê Hinh.
VKS: Bị cáo tái phạm với lỗi cố ý
Tại cơ quan điều tra, bị cáo Lê Hinh khai nhận sau khi quan sát và biết rõ gia đình anh X. đi vắng hết, bị cáo đã đột nhập vào nhà anh X. với ý định trộm cắp tài sản. Sau khi vào trong nhà, bị cáo đã lục lọi, thậm chí bới tung đồ đạc của gia đình anh này nhưng vẫn không tìm được thứ gì có giá trị ngoài chiếc ti vi và tủ lạnh đã cũ. Tức mình, tiếc công sức đã bỏ ra, bị cáo đã xuống bếp tìm tòi, thấy 1 chai dầu hỏa gia chủ để ở góc bếp, bị cáo đã mang lên trên nhà, đổ ra đất rồi bật lửa đốt nhà. Sau khi phóng hỏa, bị cáo bỏ chạy khỏi hiện trường.
Hậu quả là toàn bộ căn nhà cấp 4 cùng những vật dụng trong nhà anh X. đã cháy thành than. Kết quả giám định tổng thiệt hại của gia đình anh X. là 197.000.000 đồng. Chính vì vậy bị cáo bị VKS truy tố theo điểm b khoản 2 Điều 178 BLHS năm 2015 với khung hình phạt tù từ 2 năm đến 7 năm.
Vì thực hiện hành vi trộm cắp bất thành (do gia chủ không có tài sản gì có giá trị) nên bị cáo mới không bị truy cứu trách nhiệm hình sự về tội Trộm cắp tài sản. Tuy nhiên, thay vì bỏ đi, bị cáo lại phóng hỏa đốt nhà nạn nhân khiến gia đình nạn nhân mất chỗ ở, toàn bộ tài sản bị hư hỏng, không thể khắc phục. Hành vi của bị cáo không chỉ làm thiệt hại về tài sản cho nạn nhân mà còn thể hiện sự coi thường pháp luật, làm mất trật tự trị an, gây dư luận xấu trong nhân dân.
Trước khi gây án, bị cáo đã từng bị xử phạt 3 năm tù về tội Trộm cắp tài sản nhưng chưa được xóa án tích. Do vậy, hành vi phạm tội với lỗi cố ý của bị cáo được xác định là tái phạm, là tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự theo điểm h khoản 1 Điều 52 BLHS.
Với các lý lẽ trên, VKS đề nghị xử phạt bị cáo Lê Hinh mức cáo nhất của khung hình phạt là 7 năm tù giam.
Bị cáo: Vì tức quá nên bị cáo làm liều
Thưa quý tòa, sau khi bỏ chạy khỏi nhà anh X., bị cáo biết tội lỗi của mình nên vạch kế hoạch chạy trốn vào các tỉnh phía Nam. Tuy nhiên, bị cáo chưa kịp bỏ trốn thì đã bị cơ quan công an bắt giữ.
Khi các cán bộ hỏi vì sao lại phóng hỏa đốt nhà anh X., bị cáo cũng không hiểu vì sao nữa. Lúc đó bị cáo chỉ cảm thấy vô cùng tức giận vì đã lục tung cả nhà anh này lên mà vẫn không tìm được đồ vật gì quý giá. Cái ti vi và chiếc tủ lạnh thì thuộc đời “cổ lỗ sĩ”, dù có vác đi thì cũng chả ai mua. Nghĩ mình đã mất bao nhiêu công sức để chuẩn bị lấy đồ nay có nguy cơ ra về tay trắng, bị cáo giận quá và trong đầu chỉ có một ý nghĩ là phải làm gì đó để hả giận. Và khi nhìn thấy chai dầu hỏa dựng ở góc bếp, bị cáo đã lóe lên ý định đốt nhà. Vì sợ bỏng nên sau khi ngọn lửa bùng lên, bị cáo đã vội vàng “ba chân bốn cẳng” bỏ chạy khỏi hiện trường.
Sau khi bị bắt, nằm trong trại giam, bị cáo mới cảm thấy ân hận về hành vi của mình đã khiến gia đình anh X. mất nhà, mất tài sản, dù tài sản đó không đáng giá. Tuy nhiên, hối hận thì cũng đã muộn. Giờ bị cáo chấp nhận mọi hình phạt.
Luật sư bào chữa: Thân chủ của tôi không bình thường
Kính thưa HĐXX, khi nhận lời làm người bào chữa cho bị cáo Lê Hinh tại phiên tòa hôm nay, tôi đã nghiên cứu rất kỹ hồ sơ, tìm hiểu hoàn cảnh, động cơ phạm tội của bị cáo. Theo người thân của bị cáo, khoảng 2 năm nay, bị cáo Hinh có nhiều biểu hiện bất thường về thần kinh. Thỉnh thoảng bị cáo lại làm những chuyện không ai ngờ. Ví dụ như có hôm Hinh mang quần áo cũ ra đốt, may là người nhà phát hiện được nên dập lửa kịp thời. Một lần khác Hinh lại gom tất cả xoong nồi trong nhà ra…bán đồng nát. Cho rằng bị cáo bất ổn thần kinh, gia đình đã đưa Hinh đi bệnh viện kiểm tra. Theo yêu cầu của các bác sĩ, Hinh phải điều trị nội trú. Tuy nhiên, vì gia đình không có điều kiện kinh tế nên chỉ mua thuốc rồi đưa Hinh về nhà điều trị. Từ đó đến nay Hinh không đi kiểm tra sức khỏe thêm một lần nào nữa.
Khi phát hiện những dấu hiệu bất thường này, tôi đã đề nghị tòa án đưa Hinh đi giám định tâm thần. Tuy nhiên, đề nghị này không được chấp nhận vì tòa cho rằng không có cơ sở.
Tại phiên tòa hôm nay, để đảm bảo tính khách quan và công bằng cũng như xử lý đúng người, đúng tội, tôi xin đề nghị HĐXX thêm một lần nữa tiến hành trưng cầu giám định pháp y tâm thần đối với bị cáo.
Đại diện gia đình bị hại:
Bị cáo phải bồi thường thiệt hại cho chúng tôi
Thưa tòa, cho đến thời điểm này, tôi và gia đình vẫn đang phải đi ở nhờ họ hàng. Khỏi phải nói chúng tôi đau đớn và phẫn nộ khi thấy toàn bộ gia sản của mình biến thành đống tro tàn. Tuy trong nhà chúng tôi không có vật dụng gì đáng giá nhưng cũng là tài sản, là những thứ chúng tôi phải làm lụng vất vả mới sắm được. Chỉ vì không trộm cắp được gì mà bị cáo nhẫn tâm hủy hoại chỗ che mưa, che nắng của gia đình tôi, biến chúng tôi thành những người vô gia cư, có nhà mà như không, phải đi ở nhờ. Bây giờ, với thu nhập ít ỏi hiện nay của vợ chồng tôi, biết đến khi nào chúng tôi mới xây dựng lại được một căn nhà như thế?
Đề nghị HĐXX xét xử bị cáo Hinh thật nghiêm để răn đe và buộc bị cáo phải bồi thường toàn bộ giá trị căn nhà và những tài sản trong nhà cho chúng tôi theo đúng kết luận giám định của cơ quan chức năng.
HĐXX: Hành động của bị cáo quá coi thường pháp luật
Căn cứ hồ sơ vụ án, căn cứ lời khai nhận tội của bị cáo và kết quả tranh tụng tại phiên tòa hôm nay, HĐXX nhận thấy việc VKS truy tố bị cáo Lê Hinh theo điểm b khoản 2 Điều 178 BLHS là hoàn toàn có cơ sở, không oan.
Trong vụ án này, bị cáo đã thực hiện 2 hành vi phạm pháp đó là đột nhập vào nhà người khác để trộm cắp tài sản và hủy hoại tài sản. Sở dĩ bị cáo không bị truy cứu trách nhiệm hình sự về tội Trộm cắp là vì gia đình nạn nhân quá nghèo, không có gì đáng giá. Điều này nằm ngoài ý nghĩ chủ quan của bị cáo. Sau khi trộm cắp bất thành, bị cáo đã phóng hỏa, thiêu trụi toàn bộ căn nhà cấp 4 của nạn nhân, khiến gia đình anh X. rơi vào cảnh “màn trời, chiếu đất”. Hành vi của bị cáo đã xâm phạm đến quyền sở hữu tài sản của công dân, vi phạm pháp luật, làm mất trật tự trị an, gây dư luận xấu trong nhân dân.
Về nhân thân, trước khi phạm tội bị cáo đã từng bị kết án 3 năm tù về tội Trộm cắp tài sản nhưng chưa được xóa án tích mà đã phạm tội mới với lỗi cố ý. Do vậy hành vi phạm tội của bị cáo được coi là tái phạm, tình tiết tăng tặng trách nhiệm hình sự.
Căn cứ vào các lẽ trên, áp dụng điểm h khoản 1 Điều 52, điểm b khoản 2 Điều 178 BLHS năm 2015, tuyên phạt bị cáo Lê Hinh 7 năm tù giam về tội Hủy hoại tài sản. Buộc bị cáo phải bồi thường cho gia đình bị hại 197.000.000 đồng.
Bị cáo, bị hại có 15 ngày để kháng cáo bản án này, kể từ ngày hôm nay.
Ánh Dương