Theo VKSND TP.H, tối 20/4, Công an TP.H nhận tin báo anh Nghiêm P. (31 tuổi, ngụ tại TP.H), nhân viên lễ tân khách sạn C bị đâm trọng thương. Qua điều tra, công an xác định đối tượng đâm anh P. là Lương Văn Hậu (SN 1999, trú An Lão, Hải Phòng)
Tại cơ quan điều tra, Hậu khai nhận ngày 15/4, Hậu cùng 3 người khác (cùng làm ở 1 công ty xây dựng ở Hải Phòng) tới khách sạn C thuê phòng. Theo yêu cầu của công ty, họ vào Huế để đòi 20 tỷ đồng tiền thi công công trình từ chủ khách sạn C.
Sau nhiều ngày lưu trú, nhóm của Hậu không gặp được chủ khách sạn. Tối 20/4, đối tượng Hậu gọi anh P. ra trước cửa khách sạn để nói chuyện. Tại đây, hai bên lời qua tiếng lại và đánh nhau. Hậu bất ngờ rútdao bấm thủ sẵn trong người đâm vào bụng anh P. gây thương tích nặng. Kết quả giám định cho thấy anh P. bị tổn thương cơ thể 31%.
Với hành vi này, Lương Văn Hậu bị khởi tố bị can về tội Cố ý gây thương tích. Quá trình điều tra xác định 3 người đi cùng Hậu không biết hành vi của Hậu nên không bị truy cứu trách nhiệm hình sự.
Căn cứ kết quả điều tra, VKS truy tố Lương Văn Hậu theo khoản 3 Điều 134 BLHS năm 2015.
Ngày 25/5, TAND TP.H mở phiên tòa sơ thẩm xét xử vụ án này. Tham dự phiên tòa gồm có tẩm phán chủ tọa phiên tòa, ông Nguyễn Sử. Đại diện VKSND, ông Hoàng Trung Thành. Luật sư Lê Khắc Việt, đoàn luật sư TP.H, bào chữa cho bị cáo Hậu. Luật sư Trần Thu Nga, đoàn luật sư H.N, bảo vệ quyền lợi cho anh P.
VKS: Bị cáo đã vô cớ tấn công người không liên quan
Theo khai nhận của bị cáo tại cơ quan điều tra, mục đích bị cáo vào TP.H là để đòi nợ cho công ty. Tuy nhiên, sau 5 ngày lưu trú tại khách sạn C, bị cáo vẫn không gặp được chủ khách sạn và cũng là con nợ của công ty. Trong những ngày ở khách sạn, Hậu thường xuyên dùng lời lẽ đe dọa nhân viên. Sợ có chuyện không hay xảy ra, nhân viên khách sạn đã gọi điện báo cho công an địa phương. Khi công an đến làm việc, Hậu và nhóm bạn đã rời khỏi khách sạn nhưng vẫn lảng vảng quanh khu vực đó. Tức tối vì không được việc, bị cáo đã gọi anh P. nhân viên lễ tân ra nói chuyện. Trong lúc lời qua tiếng lại, Hậu đã dùng dao đâm vào vùng bụng khiến anh này trọng thương. Kết quả giám định cho thấy nạn nhân bị tổn hại cơ thể 31%. Hành vi của bị cáo thể hiện tính côn đồ. Chỉ vì không gặp và đòi được tiền nợ của chủ khách sạn mà Hậu đã “giận cá chém thớt”, vô cớ tấn công khiến người khác bị thương.
Với hành vi này, VKS quyết định truy tố bị cáo Lương Văn Hậu theo khoản 3 Điều 134 BLHS năm 2015 về tội Cố ý gây thương tích với mức phạt cao nhất là 7 năm tù giam.
Bị cáo: Vì ức chế nên bị cáo đã làm vậy
Thưa quý tòa, bị cáo được công ty giao đi thu nợ 20 tỷ từ chủ khách sạn C. Để tiện cho việc đòi nợ, bị cáo và nhóm bạn cùng làm chung công ty đã thuê phòng ở khách sạn C, chờ gặp con nợ. Tuy nhiên, sau nhiều lần dò hỏi nhận viên nhưng bị cáo vẫn chưa gặp được ông chủ khách sạn. Điều này khiến bị cáo vô cùng bức xúc. Đã vậy nhân viên lễ tân còn gọi điện báo công an là bị cáo đến quấy rối khiến bị cáo và các bạn phải rời khỏi khách sạn C. Sau khi a khỏi khách sạn, bị cáo càng thấy ấm ức vì nguy cơ ra về tay trắng, không hoàn thành nhiệm vụ công ty giao. Vì nghĩ như vậy nên bị cáo đã gọi anh P. ra ngoài với mục đích nhờ anh này chuyển lời tới chủ khách sạn. Không những từ chối, anh P. còn lớn tiếng mắng mỏ bị cáo, thậm chí xông vào đánh khiến bị cáo bức xúc mà rút dao (dùng để phòng thân) ra tấn công. Khi đó, bị cáo chỉ tức giận mà làm càn chứ không có ý định sát hại hay hay thương tích cho anh này. Sau khi bị bắt, bị cáo đã tác động tới gia đình bồi thường cho anh P. 50 triệu đồng tiền thuốc men. Đề nghị HĐXX xem xét, cho bị cáo hưởng mức án nhẹ để bị cáo sớm được trở về với gia đình.
Bị hại P.: Đề nghị xử nghiêm
Kính thưa HĐXX, sau khi thuê phòng tại khách sạn C, bị cáo và các bạn liên tục có những lời lẽ đe dọa rằng nếu tôi và các nhân viên khác không chịu tiết lộ thông tin về nơi ở của chủ khách sạn thì sẽ “ăn đòn”. Mặc dù tôi và các đồng nghiệp đã nói rằng chỉ là người làm công ăn lương, không biết gì về ông chủ cũng như cuộc sống riêng nhưng bị cáo vẫn không tin. Cực chẳng đã, chúng tôi mới phải nhờ công an can thiệp. Sau khi rời khách sạn, bị cáo đã gọi tôi ra ngoài nói chuyện. Vì bị cáo liên tục nói những lời rất khó nghe nên tôi có đá anh ta một cái vào chân. Thế là anh ta rút dao ra đâm tôi. Hành vi của anh ta quá côn đồ, coi thường pháp luật. Tôi đề nghị phải xử thật nghiêm để làm gương.
Luật sư bào chữa cho bị cáo: Trách nhiệm của thân chủ của tôi quá nặng nề
Dù tuổi đời còn quá trẻ, va chạm xã hội lại không nhiều nhưng thân chủ của tôi đã phải gánh một trách nhiệm quá nặng nề là đi đòi số tiền nợ lên tới 20 tỷ đồng. Với sức ép là thời gian có hạn, liên tục bị lãnh đạo gọi hỏi trong khi chủ khách sạn như “bóng chim tăm cá” nên thân chủ của tôi bị ức chế. Do vậy khi biết lễ tân gọi công an tới, thân chủ của tôi đã vô cùng tức giận. Trong lúc không kiềm chế được hành vi, anh ta đã gây thương tích cho nạn nhân.
Sau khi gây án, dù gia đình không khá giả gì nhưng thân chủ của tôi vẫn tác động tới gia đình vay mượn bồi thường cho gia đình nạn nhân 50 triều đồng. Hơn nữa, anh ta lại thành khẩn khai nhận tội, thể hiện sự ăn năn hối cải. Đây là những tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự, đề nghị HĐXX xem xét.
Luật sư bảo vệ bị hại: Ai cũng đòi nợ như bị cáo thì xã hội này loạn mất
Kính thưa HĐXX, vay nợ là quan hệ dân sự và có rất nhiều cách để giải quyết những khúc mắc xung quanh chuyện này. Tuy nhiên, bị cáo lại chọn cách bạo lực nhất để giải quyết là gây thương tích cho 1 người chẳng liên quan gì đến khoản nợ bị cáo đang đòi. Nếu ai cũng đi đòi nợ như bị cáo thì xã hội này loạn mất. Với chức trách là nhân viên, khi có khách trọ gây hấn, quấy rối, thân chủ của tôi phải báo với chủ khách sạn, báo với công an sở tại để được can thiệp. Đây là việc làm chính đáng. Việc bị cáo không gặp được chủ khách sạn C và không đòi được tiền từ ông này không liên quan gì đến thân chủ của tôi. Do vậy việc bị cáo gây thương tích cho thân chủ của tôi là hành vi quá côn đồ, quá coi thường pháp luật, cần phải xử nghiêm để làm gương.
Ngoài hình phạt chính, tôi đề nghị quý tòa buộc bị cáo phải bồi thường cho thân chủ của tôi 500 triệu đồng tiền thu nhập bị mất, tiền thuốc men, tiền tổn thất tinh thần.
HĐXX: Cần cách ly bị cáo ra khỏi đời sống xã hội một thời gian
Căn cứ vào hồ sơ vụ án, lời khai của bị cáo, bị hại, các nhân chứng và kết quả tranh tụng tại phiên tòa hôm nay, HĐXX nhận thấy việc VKS truy tố bị cáo Lương Văn Hậu về tội Cố ý gây thương tích là đúng người, đúng tội.
Chỉ vì đi đòi nợ bất thành mà bị cáo vô cớ gây thương tích cho anh P.. Hành vi của bị cáo không chỉ xâm phạm đến tính mạng, sức khỏe của công dân, khách thể được pháp luật hình sự bảo vệ mà còn gây mất trật tự trị an, khiến dư luận bất bình. Hành vi côn đồ này cần phải cách ly khỏi đời sống xã hội để làm gương.
Về nhân thân, bị cáo chưa có tiền án, tiền sự. Sau khi gây án, bị cáo đã tác động người thân bồi thường cho bị hại 50 triệu đồng. Tại phiên tòa, bị cáo thể hiện sự ăn năn, hối cải, thành khẩn khai báo. Đây là những tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự.
Căn cứ quy định tại điểm b, điểm s khoản 1 Điều 51 BLHS, khoản 3 Điều 134 BLHS, HĐXX xử phạt bị cáo 4 năm tù giam về tội Cố ý gây thương tích. Buộc bị cáo phải bồi thường cho bị hại 150 triệu đồng gồm tiền thu nhập bị mất, chi phí điều trị và tiền tổn thất tinh thần. Trừ đi 50 triệu đồng, bị cáo còn phải bồi thường cho bị hại 100 triệu đồng nữa.
Bị cáo, bị hại có 15 ngày để kháng cáo bản án này, kể từ ngày hôm nay.
Ánh Dương