Theo cáo trạng của VKSND TP.N, ngày 24/5, đối tượng Đặng Minh (23 tuổi, ngụ TP.N) đã bị Công an TP.N bắt giữ để điều tra hành vi bắt cóc tống tiền.
Tại cơ quan điều tra, Minh khai có tình cảm với chị Hoa (sống tại tỉnh L., đã ly dị) từ năm 2015. Do không có việc làm ổn định lại nghiện ma túy, cờ bạc, Minh nảy sinh ý định bắt cóc cháu Nguyễn Quang Hưng, 3 tuổi, con trai của chị Hoa với người chồng trước để tống tiền cha đứa trẻ.
Thực hiện kế hoạch, giữa tháng 5, Minh nói chị Hoa đưa con về TP.N. ổn định cuộc sống. Ngày 22/5, Minh đưa mẹ con chị Hoa thuê phòng nghỉ tại phường T., TP.N. Để tách hai mẹ con, hôm sau Minh đưa chị Hoa đến bệnh viện Đa khoa tỉnh N. khám thai.
Khi chị Hoa vào khám, Minh bế cháu Hưng và bắt xe đi tỉnh Q., nhắn tin yêu cầu chị Hoa liên hệ với gia đình chồng cũ chuyển 100 triệu đồng mới trả lại con. Minh đe dọa nếu cha mẹ đứa trẻ không làm theo sẽ bán con tin sang Trung Quốc hoặc gây tổn hại đến sức khỏe.
Tối 24/5, Minh bị công an bắt khi đang ẩn náu trong căn nhà ở phường C., thành phố H., tỉnh Q.. Cháu Hưng được giải cứu an toàn và giao trả về với mẹ.
Căn cứ vào kết quả điều tra, VKSND TP.N quyết định truy tố Đặng Minh theo điểm đ, khoản 2, Điều 134, BLHS sửa đổi bổ sung năm 2009 về tội Bắt cóc nhằm chiếm đoạt tài sản.
Ngày 30/6, TAND TP.N mở phiên tòa sơ thẩm xét xử bị cáo Đặng Minh về tội danh trên. Chủ tọa phiên tòa, thẩm phán TAND TP.N, ông Hoàng Vương. Đại diện VKSND TP.N, bà Nguyễn Thị Hằng. Bào chữa cho bị cáo Minh là luật sư Trần Quốc, đoàn Luật sư tỉnh N..
VKS: Bị cáo phạm tội với tình tiết tăng nặng định khung
Lợi dụng tình cảm với chị Hoa, mẹ cháu Hưng, bị cáo đã lên kế hoạch bắt cóc cháu bé mới 3 tuổi đầu để đòi 100 triệu đồng tiền chuộc từ bố cháu bé.
Để thực hiện âm mưu đen tối này, trước tiên, Minh dụ dỗ chị Hoa đưa con về TP.N, nói là để hai người gần gũi nhau nhưng thực chất là để dễ bề hành động.
Ngày 22/5, Minh đưa mẹ con chị Hoa thuê phòng nghỉ tại phường T., TP.N.. Để tách hai mẹ con, hôm sau Minh đưa người tình đến bệnh viện Đa khoa tỉnh N. khám thai. Lợi dụng lúc chị Hoa vào khám, Minh bế cháu Hưng và bắt xe đi tỉnh Q..
Trên đường đi, Minh nhắn tin yêu cầu chị Hoa liên hệ với gia đình chồng cũ chuyển 100 triệu đồng mới trả lại con. Để gia đình nạn nhân chi tiền, Minh đe dọa nếu cha mẹ đứa trẻ không làm theo lời hắn thì hắn sẽ bán con tin sang Trung Quốc hoặc gây tổn hại đến sức khỏe cháu bé.
Một mặt, vờ đồng ý thực hiện yêu cầu của Minh, mặt khác, gia đình cháu bé đã báo cho công an TP.N, đề nghị giúp đỡ. Minh bị công an bắt khi đang ẩn náu trong căn nhà ở phường C., thành phố H., tỉnh Q.. Cháu Hưng được giải cứu an toàn.
Việc Minh bắt cóc cháu bé, bắt cháu xa mẹ khiến cháu bị sốc, khiến gia đình cháu lo lắng, bất an. Vì cháu bé mới 3 tuổi nên VKS truy tố bị cáo Đặng Minh theo điểm đ, khoản 2, Điều 134 là phạm tội đối với trẻ em. Bị cáo có 1 tiền sự về hành vi sử dụng ma túy và 1 tiền sự về hành vi đánh bạc. Vì vậy, VKS đề nghị xử phạt bị cáo Minh 10 năm tù.
Bị cáo Minh: Tôi chỉ định dọa gia đình cháu bé
Thưa HĐXX, về tội danh, tôi đồng ý với tội danh mà cáo trạng đã truy tố. Tuy nhiên, tôi nhận thấy mức hình phạt mà đại diện VKS vừa đề nghị đối với tôi là quá nặng vì trên thực tế, tôi mới chỉ đe dọa gia đình cháu bé phải đưa tiền chuộc chứ chưa cầm được một đồng nào.
Vì không có tiền, lại nghiện ma túy và mê cờ bạc nên trong lúc nhất thời, bị cáo đã hành động nông nổi là bắt cóc cháu bé để đòi tiền chuộc từ người nhà cháu.
Thật tâm, từ khi có quan hệ tình cảm với Hoa, mẹ cháu bé, nhất là khi biết tin Hoa có thai, bị cáo đã yêu thương mẹ con Hoa hết mực. Điều đó thể hiện ở chỗ bị cáo đã khuyên Hoa đưa con từ tỉnh L. về TP.N để tiện việc chăm sóc. Đề nghị tòa xem xét.
Luật sư bào chữa cho bị cáo: Hãy cho thân chủ của tôi một cơ hội sửa sai
Thưa quý tòa, trong phiên tòa này, tôi không tranh cãi về tội danh mà bị cáo đã phạm phải vì tội danh đó đã quá rõ và bị cáo cũng đã thừa nhận.
Điều tôi muốn nói là hình phạt dành cho thân chủ của tôi. Tôi không đồng ý với quan điểm của đại diện VKS khi cho rằng hành vi bắt cóc cháu Hưng của bị cáo đã khiến cháu bị sốc nặng.
Trong suốt quá trình di chuyển từ TP.N đến TP.H, tỉnh Q., bị cáo luôn chăm sóc cháu Hưng như con đẻ, không đánh đập hay ngược đãi cháu. Mục đích bắt cóc cháu bé của bị cáo là để chiếm đoạt tiền chuộc của cha cháu bé. Đây là ý nghĩ nhất thời của bị cáo khi rơi vào cảnh khó khăn, không có tiền để tiêu xài.
Do vậy, việc VKS cho rằng thân chủ của tôi đã lên kế hoạch từ trước khi “dụ” chị Hoa từ tỉnh L về TP.N. là không đúng.
Sở dĩ thân chủ của tôi muốn chị Hoa về TP.N chỉ đơn thuần là muốn được gần gũi, chăm sóc mẹ con chị này. Việc bị cáo yêu thương cháu Hưng như con đẻ được chị Hoa xác nhận ngay sau khi bị cáo bị bắt. Điều này đã được ghi rõ trong những lần lấy lời khai của chị này. Đề nghị HĐXX xem xét.
Chị Hoa - Đại diện gia đình bị hại: Minh đã phụ niềm tin của tôi
Thưa quý tòa, sau khi ly hôn chồng, tôi đã gặp và yêu thương Minh. Những tưởng đã tìm được bờ vai để nương tựa suốt phần đời còn lại, ai ngờ, Minh lại phụ niềm tin của tôi. Khi Minh bảo tôi đưa con về TP.N để sinh sống, tôi mừng lắm. Tôi càng mừng hơn khi biết mình có thai với Minh. Ai ngờ, lợi dụng lúc tôi vào khám thai, Minh đã đưa cháu Hưng đi, sau đó gọi điện tôi ép bố cháu đưa tiền để chuộc con về.
Thưa tòa, khỏi phải nói tôi đã lo lắng như thế nào khi biết Minh đã bắt cóc con mình. Tôi biết Minh rất có thể sẽ bán con tôi sang bên kia biên giới vì anh ta đang rất cần tiền. Trước đây, tôi cũng biết anh ta mê cờ bạc, lại có sử dụng ma túy nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng anh ta lại đem chính đứa con bé bỏng của tôi ra làm phương tiện kiếm tiền. Cũng may là cơ quan công an đã giải cứu và đưa con tôi về an toàn, nếu không, suốt cuộc đời này, tôi sẽ phải sống trong day dứt và ân hận vì đã “gửi trứng cho ác”.
Minh có tội, điều đó không có gì phải bàn cãi, nhưng dẫu sao anh ấy cũng là cha của đứa trẻ trong bụng tôi nên tôi mong quý tòa cho anh ta được hưởng lượng khoan hồng. Tôi cũng hy vọng vụ án này sẽ giúp Minh tự nhìn nhận lại bản thân mà thay đổi, từ bỏ thói hư tật xấu.
HĐXX: Bị cáo không thể ngụy biện
Trong phiên tòa hôm nay, bị cáo nại ra rằng bị cáo chỉ định dọa gia đình cháu bé để lấy tiền chứ không hại cháu bé và thực tế, bị cáo cũng chưa nhận được đồng nào. Tuy nhiên, căn cứ vào các chứng cứ có trong hồ sơ vụ án, HĐXX nhận định cáo trạng của VKS truy tố bị cáo Đặng Minh theo điểm đ, khoản 2, Điều 134, BLHS là có cơ sở.
Với tội bắt cóc nhằm chiếm đoạt tài sản, hậu quả không phải là yếu tố bắt buộc để định tội. Trong vụ án này, bị cáo tuy chưa gây ra hậu quả nhưng đã có ý thức chiếm đoạt và đã thực hiện hành vi bắt cóc cháu bé làm con tin, do đó, tội phạm được coi là đã hoàn thành.
Bắt cóc là hành vi bắt người trái pháp luật. Bị cáo đã lợi dụng sự non nớt của cháu bé mới 3 tuổi, đưa cháu ra khỏi sự kiểm soát của người mẹ. Sau khi bắt cóc cháu bé làm con tin, bị cáo đã có hành vi đe doạ bố cháu bé nếu không giao nộp 100 triệu đồng thì sẽ bán con tin sang Trung Quốc hoặc gây tổn hại đến sức khỏe.
Hành vi của bị cáo không chỉ khiến gia đình cháu bé hoảng loạn, lo lắng mà còn cùng một lúc xâm phạm đến quan hệ sở hữu và quan hệ nhân thân, khiến dư luận phẫn nộ, gây mất trật tự trị an trong khu vực, do đó cần phải xử nghiêm để làm gương.
Trước khi gây ra vụ án này, bị cáo đã từng có 2 tiền sự, thái độ thiếu thành khẩn, thể hiện sự quanh co chối tội. Tuy nhiên, trong phiên tòa này, đại diện bị hại đã có đơn xin giảm hình phạt cho bị cáo. Căn cứ quy định tại khoản 2, Điều 46; điểm đ, khoản 2, Điều 134 BLHS, HĐXX quyết định tuyên phạt bị cáo Đặng Minh 10 năm tù giam về tội Bắt cóc nhằm chiếm đoạt tài sản. Hình phạt tù được tính từ ngày bị cáo bị bắt tạm giam.
Bị cáo, gia đình người bị hại có 15 ngày để kháng cáo kể từ ngày tòa tuyên án.
Ánh Dương