Theo cáo trạng của Viện KSND quận X, TP.C, trước đây, Trần Văn On (24 tuổi, hộ khẩu thường trú tại phường B, quận X) sống cùng mẹ đẻ là bà Nguyễn Thu Linh (56 tuổi) tại phường B, quận X. Sau đó, On bỏ nhà đi sống lang thang.
Khoảng 8h sáng 23/10, On về nhà xin mẹ 1 triệu đồng để đi chơi. Tuy nhiên, bà Linh chỉ còn có 300.000 đồng. Tức giận vì mẹ không có đủ số tiền mình yêu cầu, On đã dùng ghế nhựa đánh mẹ bị thương.
Sau khi đưa bà Linh đi bệnh viện điều trị, người dân khu vực đã báo cho công an. Nhận được tin báo, Công an phường B có mặt khám nghiệm hiện trường, ghi nhận lời khai những người liên quan, bắt giữ On và đưa đi xét nghiệm ma túy. Kết quả xét nghiệm xác định On dương tính với ma túy.
Bị On đánh gãy đầu dưới xương quay cổ tay phải, bà Linh bị tổn hại 15% sức khỏe. Căn cứ đơn đề nghị khởi tố của bà Linh, cơ quan điều tra đã ra quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can Trần Văn On về tội Cố ý gây thương tích theo quy định tại Điều 104, Bộ luật Hình sự năm 1999 (sửa đổi, bổ sung năm 2009).
VKS quyết định truy tố Trần Văn On về tội Cố ý gây thương tích theo điểm đ (đối với ông, bà, cha, mẹ, người nuôi dưỡng, thầy giáo, cô giáo của mình), khoản 1, Điều 104, BLHS.
Ngày 30/11/2017, TAND quận X mở phiên tòa sơ thẩm xét xử vụ án này. Chủ tọa phiên tòa, thẩm phán Quách Thu Nga. Đại diện VKSND, ông Lê Nguyễn Trần Hai. Luật sư Hoàng Ngọc Thu, đoàn Luật sư thành phố C, bào chữa cho bị cáo Trần Văn On. Bị hại Nguyễn Thu Linh.
VKS: Đánh mẹ là đại bất hiếu
Theo lời khai của bị cáo tại cơ quan điều tra, chỉ vì mẹ không cho đủ tiền để đi chơi mà bị cáo đã đánh mẹ đến mức gãy tay. Được biết, đây không phải là lần đầu tiên On có hành vi bạo hành mẹ đẻ.
Trước đó, bị cáo đã nhiều lần hành hung mẹ khi bà này khuyên ngăn On từ bỏ ma túy, quay về nhà. Vì thương con nên bà Linh không trình báo sự việc với cơ quan chức năng. Tuy nhiên, hàng xóm láng giềng ai cũng biết chuyện này.
Xâm phạm thân thể của người khác đã là phạm pháp, nhưng nếu người bị xâm phạm lại chính là người đã mạng nặng đẻ đau ra mình thì càng không thể chấp nhận được. Hành vi của bị cáo không chỉ gây thương tích cho bị hại mà còn khiến dư luận phẫn nộ, thể hiện tính côn đồ, coi thường luật pháp, cần phải xử lý nghiêm.
Trước khi phạm tội, bị cáo có sử dụng chất kích thích. Bị cáo đã có 2 tiền sự về hành vi trộm cắp, từng bị lập hồ sơ đi cai nghiện bắt buộc. Với tình tiết tăng nặng định khung là phạm tội với mẹ đẻ, VKS đề nghị xử phạt bị cáo Trần Văn On mức cao nhất của khung hình phạt là 3 năm tù giam.
Bị cáo Trần Văn On: Xin mẹ tha thứ cho con
Kính thưa HĐXX, sau khi đánh mẹ, bị cáo đã vô cùng hối hận. Lúc đó bị cáo như bị “ma xui quỷ khiến” nên mới ra tay đánh mẹ mình. Bị cáo biết mẹ rất thương bị cáo.
Sau khi cha mất, mẹ bị cáo ở vậy nuôi bị cáo khôn lớn. Vì bị bạn bè xấu rủ rê nên bị cáo bỏ học từ sớm, thường xuyên sống lang thang cùng đám trẻ bụi đời, tham gia những vụ trộm cắp vặt… Mặc dù, mẹ bị cáo đã hết lời khuyên ngăn nhưng bị cáo không nghe.
Sau khi nghiện ma túy, bị cáo lại càng ngang ngược hơn, liên tục đòi mẹ phải cung cấp tiền để thỏa mãn cơn nghiện. Khi mẹ không cho thì bị cáo lấy tài sản mang đi bán, lấy trộm tiền của mẹ, thậm chí hành hung mẹ.
Mỗi khi lên “cơn vật”, bị cáo như biến thành một người khác, sẵn sàng làm mọi việc miễn là có tiền. Sau khi tỉnh táo, bị cáo cũng rất hối hận. Bị cáo đã đi cai nghiện một lần nhưng về nhà được mấy hôm, gặp bạn cũ nên bị cáo tái nghiện rồi gây ra vụ án trên.
Giờ bị cáo đã biết tội của mình rồi. Bị cáo muốn xin lỗi mẹ, xin mẹ tha thứ, rút đơn đề nghị khởi tố, cho bị cáo một cơ hội để sửa sai. Từ nay, bị cáo sẽ từ bỏ ma túy, tìm một việc làm ổn định để đỡ đần mẹ.
Luật sư bào chữa cho bị cáo: Ma túy đã biến bị cáo thành một người khác
Thưa quý tòa, ai cũng biết tác hại của ma túy như thế nào. Nó có thể biến một người hiền lành, ngoan ngoãn thành kẻ sát nhân chỉ trong tích tắc. Từng tham gia bào chữa cho nhiều bị cáo phạm tội sau khi sử dụng ma túy, tôi nhận thấy phần lớn đều không đủ tỉnh táo để hiểu hành động lúc đó của mình là đúng hay sai. Chỉ sau khi ma túy hết tác dụng, họ mới ý thức được là mình vừa phạm tội.
Nói như vậy không có nghĩa là tôi bao biện cho hành vi phạm tội của bị cáo On. Đúng như vị đại diện VKS vừa phát biểu, gây thương tích cho người khác, nhất là người đã sinh thành ra mình là hành vi không thể chấp nhận được, là đại bất hiếu.
Với tư cách là một người con, tôi rất bất bình trước hành vi của bị cáo. Nhưng với tư cách của một luật sư bào chữa, tôi chỉ muốn mọi người hiểu rằng bị cáo phạm tội trong lúc tinh thần không minh mẫn, không ý thức được hậu quả của hành vi do mình gây ra.
Lúc không sử dụng ma túy, bị cáo cũng rất thương mẹ, muốn đỡ đần mẹ nhưng vì không có trình độ nên bị cáo không kiếm được việc làm gì tử tế, lại bị đám bạn xấu rủ rê nên sa ngã. Trong thời gian đi cai nghiện, bị cáo đã rất quyết tâm từ bỏ chất kích thích vô cùng độc hại này nhưng “lực bất tòng tâm”. Nguyên nhân chính là vì bị cáo thiếu nghị lực, dễ bị dụ dỗ, rủ rê.
Bị cáo còn trẻ, tương lai còn rất dài. Nay bị cáo đã nhìn nhận được tội lỗi của mình nên tôi nghĩ chúng ta nên cho bị cáo một cơ hội để sửa sai. Đó cũng là cách để chúng ta cảm hóa những con người đã từng lầm lỗi.
Bị hại: Khi viết đơn, trái tim tôi như có ai bóp nghẹt…
Thưa HĐXX, đến dự phiên tòa này, chắc chắn sẽ có người hỏi vì sao tôi lại đưa đứa con trai độc nhất của mình vào vòng lao lý. Mang thai 9 tháng 10 ngày rồi sinh con ra, có người cha, người mẹ nào muốn con mình tù tội?
Sau khi chồng mất, tôi đã nén đau thương để nuôi dưỡng con, những mong sẽ có chỗ dựa lúc tuổi già. Nhưng tôi càng thương con bao nhiêu thì On lại càng hư hỏng bấy nhiêu. Rất nhiều đêm, tôi đã khóc ròng vì con. Càng lớn, On càng khó bảo, suốt ngày bỏ nhà đi lang thang cùng đám trẻ bụi đời, sẵn sàng “ăn bờ, ngủ bụi”.
Nếu On có về nhà thì cũng chỉ là để lấy tài sản, lấy tiền mang đi để “vui vẻ” cùng chúng bạn. Tôi đã từng khuyên răn con, thậm chí nhờ người thân can thiệp, dạy dỗ con nhưng đều không có kết quả. Cũng vì thương con nên dù On đã nhiều lần đánh chửi tôi, tôi vẫn âm thầm nín nhịn vì sợ người ngoài biết chuyện lại chê cười tôi không biết dạy con.
Có lẽ sự thương con mù quáng của tôi đã biến On trở thành người xấu như ngày hôm nay. Khi bị On đánh, ngoài nỗi đau thể xác, trái tim tôi còn đau đớn gấp vạn lần. Đúng là “con hư tại mẹ”. Tôi cảm thấy có lỗi với người chồng đã khuất của mình vì đã không dạy được con.
Đây là điều khiến tôi day dứt, ân hận nhất. Chính vì thế tôi quyết định viết đơn đề nghị khởi tố con trai ruột của mình. Vì tôi không dạy được con nên muốn nhờ pháp luật dạy con nên người. Tôi mong rằng sau vụ án này, On sẽ hiểu tấm lòng của tôi, sẽ cải tạo tốt để sớm trở về. Ở nhà, tôi luôn dang rộng vòng tay chào đón On.
HĐXX: Bài học sâu sắc cho các bậc phụ huynh
Căn cứ vào hồ sơ vụ án, căn cứ lời khai nhận tội của bị cáo và phàn tranh tụng công khai tại phiên tòa hôm nay, HĐXX nhận thấy cáo buộc của VKS đối với bị cáo Trần Văn On là hoàn toàn có cơ sở, không oan.
Tuy là con nhưng thay vì phụng dưỡng, hiếu lễ với cha mẹ thì bị cáo lại dùng chân tay để đền đáp công ơn sinh thành, dưỡng dục. Hành vi đó không chỉ vi phạm đạo đức mà còn vi phạm pháp luật nghiêm trọng.
Xét thấy bị cáo có 2 tiền sự, sử dụng chất kích thích trước khi phạm tội, phạm tội với mẹ đẻ, áp dụng điểm đ, khoản 1, Điều 104, HĐXX xử phạt bị cáo 3 năm tù giam. Vì bị hại không yêu cầu bồi thường nên HĐXX xem không xem xét trong phiên tòa này.
Bị cáo, bị hại có 15 ngày để kháng cáo bản án này, kể từ ngày hôm nay.
Ánh Dương