Theo cáo trạng của VKSND tỉnh L, vào ngày 2/1, anh Võ T. (27 tuổi, trú thôn Đ, xã L, huyện D, tỉnh L) đi xe máy đến nhà Trần Vũ (31 tuổi, trú cùng thôn) để đòi khoản nợ 15 triệu đồng.
Trong lúc lời qua tiếng lại, Vũ đã đâm chết anh T. rồi mang chôn xác tại giếng hoang trong rẫy cà phê của mình ở khu S (xã T, huyện D), cách hiện trường vụ án khoảng 25km. Gây án xong, Vũ đi xe máy của nạn nhân xuống đèo B để giấu.
Nhận được tin báo anh T. mất tích, cơ quan điều tra Công an tỉnh L đã tiến hành khoanh vùng một số đối tượng nghi vấn và xác định Vũ là nghi can số 1.
Lúc đầu, Vũ quanh co chối tội. Tuy nhiên, trước những lập luận sắc bén của các cán bộ điều tra, đến sáng mùng 5/1, Vũ khai nhận đã giết chết anh T.. Ngày 5/1, các cơ quan chức năng tỉnh L. tiến hành khai quật thi hài anh T. đồng thời thu hồi chiếc xe máy của nạn nhân.
Cùng ngày, cơ quan điều tra đã khởi tố bị can Trần Quốc Vũ về tội Giết người theo quy định tại Điều 123, BLHS năm 2015.
Căn cứ kết quả điều tra, VKS quyết định truy tố bị can Trần Vũ ra trước TAND cùng cấp về tội Giết người theo quy định tại điểm q (Vì động cơ đê hèn), khoản 1, Điều 123, BLHS năm 2015; Cướp tài sản theo khoản 1, Điều 168, BLHS năm 2015.
Ngày 2/2/2018, TAND tỉnh L mở phiên tòa sơ thẩm xét xử vụ án trên. Tham dự phiên tòa gồm có thẩm phán, chủ tọa phiên tòa Hoàng Bửu Trung. Đại diện VKS, bà Lương Thu Hằng. Luật sư Nguyễn Quốc, đoàn luật sư tỉnh L, bào chữa cho bị cáo Vũ. Luật sư Nguyễn Thị Nga, đoàn luật sư tỉnh L, bảo vệ quyền lợi hợp pháp cho gia đình bị hại T.. Đại diện gia đình bị hại, chị Nguyễn Hoàng Dung, vợ anh T..
VKS: Chỉ vì muốn xù nợ mà bị cáo đã nhẫn tâm giết người
Theo lời khai của Vũ tại cơ quan điều tra thì hôm xảy ra vụ án, bị cáo chủ động hẹn anh T. đến nhà để bị cáo trả tiền. Tuy nhiên, sau khi anh T. đến, Vũ xin khất nợ nhưng anh T. không đồng ý. Hai bên phát sinh mâu thuẫn dẫn đến cãi vã và vì không muốn trả tiền, Vũ đã xuống tay giết hại anh này.
Để che giấu tội ác, Vũ đã mang xác nạn nhân tới chôn tại khu giếng hoang trong rẫy cà phê của gia đình mình. Phi tang xác xong, Vũ chợt nhớ ra là nạn nhân đi xe máy đến nhà mình. Ngay sau đó, bị cáo điều khiển chiếc xe này đến dốc B để cất giấu. Hành vi đó đã cấu thành tội Cướp tài sản, quy định tại Điều 168, BLHS.
Như vậy, với động cơ đê hèn là không muốn trả nợ, Vũ đã nhẫn tâm sát hại anh T.. Với hành vi này, VKS đề nghị HĐXX tuyên phạt bị cáo Trần Vũ mức án cao nhất của khung hình phạt là tử hình.
Với tội Cướp tài sản, VKS đề nghị xử phạt bị cáo 3 năm tù giam.
Bị cáo: Đừng bắt bị cáo phải chết
Kính thưa HĐXX, bị cáo biết mình có tội khi đã sát hại anh T. nhưng xin HĐXX đừng xử tử bị cáo. Bị cáo muốn được sống để tạ tội với người đã khuất. Nếu được sống, bị cáo sẽ xin phép gia đình bị hại được thay anh T. chăm lo cho gia đình anh.
Sở dĩ bị cáo giấu xác và xe máy của nạn nhân là vì không muốn bị phát hiện ra tội ác của mình chứ không có ý định cướp xe máy của nạn nhân như VKS quy kết. Mong HĐXX xem xét.
Luật sư bào chữa: Thân chủ của tôi không cướp tài sản
Vì thân chủ của tôi đã khai nhận tội Giết người nên tôi sẽ không tranh luận về tội danh này. Tôi chỉ muốn nêu quan điểm của mình về tội Cướp tài sản mà VKS cáo buộc đối với Vũ và mức hình phạt mà đại diện VKS vừa đề nghị.
Trước hết, dấu hiệu bắt buộc của tội Cướp tài sản là dùng vũ lực để chiếm đoạt tài sản của nạn nhân. Tuy nhiên, trong vụ án này, bị cáo dùng vũ lực là để sát hại nạn nhân chứ không nhằm mục đích cướp tài sản. Sau khi nạn nhân chết, vì sợ bị phát hiện nên bị cáo mới mang xe đi giấu. Do vậy, tôi đề nghị HĐXX tuyên thân chủ của tôi không phạm tội danh này.
Thưa quý tòa, tuy tôi không đồng tình với những gì mà thân chủ của mình đã làm với nạn nhân nhưng là luật sư bào chữa, tôi vẫn phải trình bày những chứng cứ để giảm nhẹ hình phạt cho thân chủ của mình. Sau khi thuyết phục anh T. cho khất nợ không thành, Vũ sợ anh T. sẽ còn đến nhà đòi nợ nhiều lần nữa nên mới làm liều. Sau khi bị bắt, Vũ đã vô cùng hối hận, day dứt vì việc làm của mình.
Mỗi lần gặp luật sư ở trại giam, Vũ đều khóc. Tuy gia đình không khá giả gì nhưng Vũ vẫn tác động để mọi người thay mặt Vũ bồi thường cho gia đình nạn nhân. Nhưng dù đã cố gắng nhưng gia đình Vũ cũng chỉ vay mượn được 50 triệu đồng để đưa cho gia đình bị hại để phụ tiền tang ma.
Trước và trong phiên tòa ngày hôm nay, bị cáo luôn thể hiện thái độ thành khẩn, ăn năn hối hận, muốn được sửa sai. Tôi nghĩ nguyện vọng này là chính đáng, đề nghị HĐXX lưu tâm, xem xét.
Đại diện gia đình bị hại: Mạng đổi mạng
Lúc khó khăn nhất, Vũ tìm chồng tôi hỏi vay tiền. Dù không dư giả gì nhưng chồng tôi vẫn dồn các khoản tiết kiệm lại để cho Vũ vay 15 triệu đồng với điều kiện sau 3 tháng, Vũ phải hoàn trả đầy đủ. Đến thời hạn, chồng tôi gọi điện, thậm chí đến gặp Vũ để đòi nhưng Vũ lấy hết lý do này, nọ để khất lần. Hôm mùng 2/1 là quá hạn trả nợ 1 tháng, chồng tôi quyết đến nhà Vũ đòi tiền về để lo tết nhất. Ai ngờ, đó là lần cuối cùng tôi được nhìn thấy chồng mình. Đau đớn quá.
Bây giờ, dù gia đình Vũ có bồi thường cho gia đình tôi tiền tấn, tiền tỷ thì chồng tôi cũng không thể sống lại. Không có gì quý hơn mạng sống của chồng tôi. Vì vậy tôi đề nghị HĐXX xử phạt bị cáo Vũ mức án cao nhất để chồng tôi được ngậm cười nơi chín suối.
Luật sư bảo vệ quyền lợi: Không thể cải tạo những người máu lạnh như bị cáo
Thưa HĐXX, với con người, quyền được sống là tối thượng. Không ai có quyền được tước đi tính mạng và quyền được sống của người khác, dù vì bất cứ lý do gì. Trong vụ án này, nạn nhân có thể coi là ân nhân của bị cáo, đã giúp đỡ bị cáo về tiền bạc lúc bị cáo khó khăn nhất. Thay vì đền ơn, bị cáo lại nhẫn tâm sát hại ân nhân của mình chỉ để không phải thanh toán số nợ 15.
Đây là hành vi trái luân thường, đạo lý, vi phạm pháp luật một cách nghiêm trọng. Trước khi chết, nạn nhân là trụ cột chính trong gia đình, phải phụng dưỡng cha mẹ già đã hơn 70 tuổi, phải nuôi vợ và 2 con thơ. Bị hại mất đi không chỉ khiến gia đình mất đi một người con hiếu thảo mà còn khiến vợ mất chồng, con mất cha, mất đi chỗ dựa về kinh tế.
Hành vi của bị cáo là vô cùng tàn nhẫn, máu lạnh, không thể cải tạo. Hơn nữa, đây không phải là lần đầu bị cáo phạm tội. Theo tôi được biết, trước khi gây án, bị cáo đã từng có án tích về tội Cố ý gây thương tích.
Do vậy, tôi đồng ý với mức hình phạt mà VKS vừa đề nghị. Ngoài ra, đề nghị HĐXX buộc bị cáo phải bồi thường cho gia đình bị hại 500 triệu đồng gồm tiền mai táng phí, tiền thu nhập bị mất, tiền phụng dưỡng cha mẹ già, tiền nuôi con, tiền tổn thất tinh thần…
HĐXX: Bị cáo phải trả giá cho tội ác của mình
Căn cứ hồ sơ vụ án, căn cứ lời khai nhận tội của bị cáo và các chứng cứ khác, có cơ sở để khẳng định rằng bị cáo đã phạm 2 tội Giết người và Cướp tài sản như cáo trạng đã truy tố.
Chỉ vì không muốn trả món nợ 15 triệu đồng mà bị cáo hẹn nạn nhân đến nhà mình rồi sát hại. Sau khi nạn nhân chết, bị cáo còn chở xác đi phi tang đồng thời cướp đi phương tiện đi lại của nạn nhân. Việc bị cáo cho rằng không cướp xe mà là chỉ muốn giấu tội ác chỉ là ngụy biện. Hơn nữa, bị cáo phạm tội cũng không phải là lần đầu tiên.
Tính mạng và sức khỏe của con người được pháp luật bảo hộ. Không ai có quyền tước đoạt nó dù vì bất cứ lý do gì. Việc bị cáo đã nhẫn tâm sát hại anh T. là tội ác không thể dung thứ. Đã vậy bị cáo lại còn phạm thêm một tội đặc biệt nghiêm trọng nữa là Cướp tài sản.
Áp dụng điểm q, khoản 1, Điều 123; khoản 1, Điều 168, BLHS, xử phạt bị cáo Trần Vũ tử hình về tội Giết người, 3 năm tù về tội Cướp tài sản. Tổng hợp hình phạt chung mà bị cáo phải chấp hành là tử hình. Ngoài ra, buộc bị cáo phải bồi thường cho gia đình bị hại 360 triệu đồng gồm tiền mai táng phí, tiền tổn thất tinh thần, tiền thu nhập bị mất. Buộc bị cáo phải có trách nhiệm cấp dưỡng cho cha mẹ nạn nhân 1 triệu đồng/tháng; chu cấp cho 2 con của nạn nhân 1,5 triệu đồng/tháng cho đến khi các cháu đủ 18 tuổi.
Bị cáo, gia đình bị hại có 15 ngày để kháng cáo bản án này, kể từ ngày hôm nay.
Ánh Dương