Theo cáo trạng của VKSND TP.C., vào khoảng 8h30 ngày 20/3, sau khi đi uống rượu về, Huỳnh Văn Kiệt (29 tuổi, ngụ xã T.T, huyện T.L, TP C.) sang nhà của cháu ruột của mình là H.T.H.T (10 tuổi) để mượn điện thoại của cháu bé xem tin tức. Tại đây, đối tượng nảy sinh ý định quan hệ tình dục với T. nên về nhà lấy dao sau đó dùng chính con dao này kề vào cổ cháu ruột để thực hiện hành vi giao cấu.
Trong lúc đang giở trò đồi bại với cháu T., Kiệt nghe tiếng mẹ mình gọi tìm T. nên đã dừng lại, chạy ra khỏi phòng bỏ trốn. Nghe cháu T. kể lại sự việc, gia đình cháu bé đã đến cơ quan công an tố giác Kiệt.
Căn cứ kết quả điều tra, cáo trạng truy tố bị can Huỳnh Văn Kiệt về tội Hiếp dâm người dưới 16 tuổi theo quy định tại điểm b khoản 1 Điều 142 BLHS.
Ngày 31/7, TAND TP.C. mở phiên tòa sơ thẩm xét xử vụ án này. Tham dự phiên tòa gồm có Thẩm phán, chủ tọa phiên tòa Nguyễn Đức Hoan. Đại diện VKS, kiểm sát viên Trần Thị Nga. Luật sư Nguyễn Ánh, đoàn luật sư TP.C. bào chữa cho bị cáo Kiệt. Gia đình cháu bé mời luật sư Lê Thị Hường, đoàn luật sư TP.C., bảo vệ quyền lợi tại tòa và xin xử vắng mặt.
VKS: Bị cáo mất hết nhân tính
Theo lời khai của bị cáo tại cơ quan điều tra, hôm đó bị cáo đi uống rượu về. Thay vì về nhà ngủ như mọi khi, bị cáo lại chạy sang nhà anh trai ở gần đó mượn điện thoại của cháu gái để lướt mạng. Vì trong người đã có hơi men nên bị cáo nảy sinh ý đồ đen tối với chính gái của mình. Tuy nhiên, vì sợ cô bé 10 tuổi sẽ chống cự nên bị cáo về nhà lấy một con dao, sau đó dùng chính con dao này kề vào cổ cháu bé để thực hiện hành vi đồi bại. Đang hành sự, bị cáo nghe tiếng mẹ đẻ gọi tên cháu bé. Sợ bị lộ, bị cáo mới dừng lại hành vi và bỏ trốn. Như vậy, không phải là bị cáo bỏ cuộc giữa chừng mà là sợ mẹ mình phát hiện chuyện xấu mình làm nên mới dừng lại. Hơn nữa, tội Hiếp dâm người dưới 16 tuổi là tội cấu thành hình thức. Chỉ cần bị cáo có hành vi tấn công nạn nhân để xâm hại tình dục là đã bị coi là hoàn thành. Do vậy, bị cáo Kiệt phải chịu trách nhiệm về tội danh này. Bị cáo không chỉ phạm tội với trẻ em (khi xảy ra vụ án, cháu T. mới 10 tuổi) mà còn phạm tội với chính cháu gái ruột của mình. Hành vi này cần phải xử phạt thật nghiêm để răn đe và phòng ngừa chung.
Từ các phân tích trên, VKS đề nghị xử phạt bị cáo Huỳnh Văn Kiệt 10 năm tù giam về tội Hiếp dâm người dưới 16 tuổi.
Bị cáo: Lúc ấy bị cáo say quá nên…
Thưa quý tòa, sau khi tỉnh rượu, bị cáo mới ý thức được hành vi của mình. Vào thời điểm vụ án xảy ra, trong người bị cáo nóng bừng bừng vì rượu, nhìn thấy cháu bé, bị cáo chỉ nghĩ làm sao để thỏa mãn dục vọng ngay lập tức chứ chẳng nghĩ được đó là cháu của mình. Giờ bị cáo rất xấu hổ với gia đình, với cháu gái và chấp nhận bị trừng phạt.
Luật sư bào chữa cho bị cáo: Bị cáo phạm tội chưa đạt
Căn cứ Điều 15 BLHS, tôi cho rằng trong vụ án này, bị cáo phạm tội chưa đạt. Tuy bị cáo đã dùng hung khí (dao ) và dùng vũ lực (kề dao vào cổ nạn nhân) để thực hiện hành vi giao cấu trái với ý muốn của nạn nhân nhưng khi đang thực hiện thì bị cáo nghe tiếng mẹ mình gọi tên cháu bé nên sợ hãi dừng lại. Như vậy hậu quả của vụ án chưa xảy ra và thực tế là nạn nhân chưa bị xâm hại. Vì thế tôi thấy mức án VKS đề nghị đối với bị cáo là quá cao, mong HĐXX xem xét.
Luật sư bảo vệ gia đình bị hại: Cần phải dạy cho bị cáo một bài học
Kính thưa HĐXX, cực chẳng đã gia đình cháu bé mới phải tố cáo Kiệt với cơ quan chức năng nhưng hành vi của Kiệt cần phải sự trừng trị của pháp luật. Đã rất nhiều lần Kiệt nhậu nhẹt say sưa nhưng chưa lần nào bị cáo lại hành động mất dậy như lần này. Khi nghe cháu T. kể lại câu chuyện, bố mẹ cháu vô cùng phẫn nộ. Mặc dù lúc đó trong nhà cũng có người nói rằng để “đóng cửa bảo nhau” chứ đừng đưa ra pháp luật nhưng cứ nghĩ đến chuyện cháu gái mới 10 tuổi suýt chút nữa bị hại đời, là thân chủ của tôi không thể chịu nổi. May mắn cho cháu bé là lúc đó bà nội cháu (và cũng là mẹ của Kiệt) đi tìm cháu, không thấy cháu đâu nên mới gọi tên. Nếu bà cụ không lên tiếng thì giờ này số phận cháu bé sẽ như thế nào? Cuộc đời cháu sẽ ra sao? Do vậy, thân chủ của tôi quyết định phải đưa sự việc ra ánh sáng và để dạy cho Kiệt một bài học nhớ đời.
Về bồi thường dân sự, thân chủ của tôi không yêu cầu.
HĐXX: Bị cáo phải chịu trách nhiệm hình sự về hành vi của mình
Căn cứ lời khai nhận tội của bị cáo, của nạn nhân và các chứng cứ khác có trong hồ sơ vụ án, có thể khẳng định việc VKS truy tố Huỳnh Văn Kiệt về tội Hiếp dâm người dưới 16 tuổi là chính xác, không oan. Bị cáo đã lợi dụng sự yếu đuối của một đứa trẻ mới 10 tuổi, dùng hung khí nguy hiểm là dao kề cổ cháu bé nhằm thực hiện hành vi đồi bại. Cho dù thực tế bị cáo chưa giao cấu được với cháu bé nhưng đó là do nguyên nhân khách quan, vì sợ mẹ biết chuyện nên bị cáo mới dừng lại hành vi chứ không phải bị cáo tự ý chấm dứt hành vi của mình. Do vậy, bị cáo vẫn phải chịu trách nhiệm hình sự về tội danh này. Bị cáo có một số tình tiết giảm nhẹ như thành khẩn khai báo, thể hiện sự ăn năn hối cải…
Áp dụng điểm b khoản 1 Điều 142 BLHS, phạt bị cáo Huỳnh Văn Kiệt 8 năm tù giam về tội Hiếp dâm người dưới 16 tuổi. Do gia đình bị hại không yêu cầu bồi thường nên HĐXX không xem xét.
Bị cáo, đại diện cho bị hại có 15 ngày để kháng cáo bản án này, kể từ ngày hôm nay.
Kim Ngân