Qua mai mối, chị Nguyễn Thị Thu (32 tuổi, trú tại quận L, TP.H) kết hôn với người đàn ông người Hàn Quốc từ năm 2007. Trong quá trình chung sống, hai bên phát sinh mâu thuẫn nên đầu năm 2012, chị Thu bỏ về Việt Nam nhưng chưa làm thủ tục ly hôn.
Sau khi về nước, chị Thu có quan hệ tình cảm với anh Trần Tuân, cùng trú tại TP.H. Tháng 10/2012, chị Thu sinh con gái. Tuy nhiên, trong khi chị Thu khẳng định bé gái là con của anh Tuân thì anh này lại phủ nhận. Vì mong con gái có cha, chị Thu đã khởi kiện về việc xác định cha cho con ra TAND TP.H.
Thụ lý đơn khởi kiện của chị Thu, ngày 6/10/2017, TAND TP.H. đã mở phiên tòa sơ thẩm dân sự. Chủ tọa phiên tòa là thẩm phán Nguyễn Khang. Đại diện VKSND TP.H, kiểm sát viên Trần Hưng. Nguyên đơn là chị Thu. Bị đơn là anh Tuân.
Chồng chị Thu được mới tới dự tòa với tư cách là người có quyền lợi nghĩa vụ liên quan. Luật sư Nguyễn Minh Châu, đoàn luật sư TP.H bảo vệ quyền lợi hợp pháp cho chị Thu.
Nguyên đơn Thu: Tôi muốn con tôi có cha
Thưa quý tòa, ngay sau khi quay về Việt Nam, tôi đã gặp và yêu anh Tuân. Dù thời gian quen biết, tìm hiểu của chúng tôi chưa dài nhưng những ngày ở bên nhau, chúng tôi đã vô cùng hạnh phúc. Ngay sau khi biết nhau, tôi đã kể toàn bộ câu chuyện của tôi và người chồng Hàn Quốc, kể cả nguyên nhân khiến chúng tôi phải sống ly thân sau 5 năm kết hôn.
Anh Tuân còn động viên tôi hãy vững tin ở tình yêu, ở anh ấy. Anh hứa chỉ cần tôi ly hôn là chúng tôi sẽ làm đám cưới ngay. Có người phụ nữ từng đổ vỡ hôn nhân nào lại không mong cầu hạnh phúc? Tôi cũng vậy.
Khi biết mình có thai, việc đầu tiên tôi nghĩ đến là báo tin vui này với người yêu. Anh Tuân rất yêu trẻ con vì thế anh ấy chắc chắn sẽ yêu con của mình. Nhưng tôi đã nhầm. Anh ấy lạnh lùng nói với tôi rằng anh không chắc chắn đứa bé trong bụng tôi là con của anh. Nghe vậy, tôi sốc thực sự. Hóa ra anh ấy không tin tôi, không tin ở tình yêu mà tôi dành cho anh ấy.
Để tránh cho cả hai phải khó xử, tôi bảo anh rằng tôi sẽ làm mẹ đơn thân, không cần anh phải có trách nhiệm. Khi tôi sinh bé Na mẹ tròn, con vuông, tôi cũng đã có ý định đi giám định ADN để cho anh Tuân biết bé Na chính là con gái ruột của anh nhưng rồi tôi lại nghĩ, anh ấy đã không tin, thì dù tôi có chứng cứ gì, anh ấy cũng sẽ phủ nhận. Còn nếu đã tin tôi, kể cả tôi không nói ra, anh ấy cũng phải hiểu đứa trẻ là sự kết tinh của tình yêu giữa chúng tôi...
Hơn nữa, tôi không muốn con gái mình bị bất cứ tổn thương nào. Cứ như thế, tôi lặng lẽ nuôi con khôn lớn. Giờ cháu đã được 5 tuổi. Mỗi lần cháu hỏi ba, tôi lại bảo cháu ba đang đi công tác ở rất xa để lấy tiền nuôi Na.
Lúc đầu thì cháu tin, nhưng khi lớn hơn một chút, cháu luôn thắc mắc tại sao ba không viết thư, không gọi điện về cho mẹ, cho con? Ba không yêu mẹ con mình à? Từng câu, từng câu hỏi của con như những lưỡi dao cứa vào tim tôi. Tôi nghĩ mình có thể không cần chồng nhưng con tôi không thể không có ba, dù chỉ là ba trên danh nghĩa.
Vì lý do đó tôi quyết định viết đơn gửi tòa án, đề nghị xác định cha cho con tôi. Tôi chỉ muốn con tôi được ghi tên của cả ba lẫn mẹ khi cháu vào lớp 1. Ngoài ra, tôi không yêu cầu anh Tuân phải chu cấp tiền nuôi dưỡng con. Sau khi tôi nói rõ sự thật với người chồng Hàn Quốc, anh ấy đồng ý làm thủ tục ly hôn với tôi. Vì bận công việc nên anh ấy không thể sang Việt Nam để dự tòa nhưng đã có đơn xin xử vắng mặt và được tòa chấp thuận.
Tại phiên tòa này, tôi vẫn khẳng định bé Na là con ruột của anh Tuân và muốn tòa chấp nhận yêu cầu chính đáng đó của tôi.
Bị đơn Tuân: Kết quả giám định ADN là bằng chứng chuẩn xác nhất
Trước phiên xử, tòa đã mời tôi đến để nghe nguyện vọng của tôi. Khi làm việc với cán bộ tòa án và tại phiên tòa ngày hôm nay, tôi vẫn không phủ nhận chuyện tôi và Thu đã có quan hệ tình cảm với nhau.
Tuy nhiên, tôi không chắc chắn lắm về việc bé Na là con gái của mình vì tôi nghĩ trong thời gian chúng tôi qua lại, Thu vẫn còn liên hệ với chồng. Có lần tôi đã đề xuất Thu đi giám định ADN để nhưng cô ấy từ chối, nói là tôi quá đáng, đã làm tổn thương cô ấy và con. Trong khi đó tôi chỉ muốn biết sự thật chứ không rũ bỏ trách nhiệm của mình.
Để đảm bảo quyền lợi cho tôi và bé Na, tôi đã đề nghị cơ quan chức năng xét nghiệm ADN. Toàn bộ chi phí sẽ do tôi chi trả.
Sau đó, giám định của phòng kỹ thuật hình sự Công an TP.H khẳng định mối quan hệ huyết thống cha - con giữa tôi và bé gái 5 tuổi tin cậy là 99,99%. Căn cứ vào kết quả này, tôi đề nghị công nhận tôi là cha của bé Na. Và dù tòa có phán quyết như thế nào thì tôi cũng sẽ có trách nhiệm nuôi dưỡng và yêu thương cháu.
Luật sư bảo vệ nguyên đơn: Thân chủ của tôi chỉ muốn bảo vệ con mình
Để minh chứng những gì thân chủ của tôi nói là sự thật, khi gửi đơn kiện, chúng tôi cũng đã gửi cho quý tòa những bằng chứng chứng minh cháu Na có quan hệ huyết thống với anh Tuân như đơn yêu cầu xác định cha cho con; chứng minh thư nhân dân của mẹ (photo có chứng thực); sổ hộ khẩu của mẹ (photo có chứng thực); giấy khai sinh của con (photo có chứng thực).
Ngoài ra, chúng tôi còn gửi cho tòa những ảnh chụp của thân chủ tôi với anh Tuân khi hai người còn yêu nhau; giấy xác nhận của anh H., bạn thân của anh Tuân rằng có biết chuyện anh Tuân, chị Thu yêu và có quan hệ với nhau; những tin nhắn chị Thu và anh Tuấn gửi cho nhau trong thời gian còn quan hệ…
Thưa quý tòa, cực chẳng đã thân chủ của tôi mới phải mang câu chuyện này ra chốn công đường. Nếu như anh Tuân không rũ bỏ trách nhiệm với bé Na, thừa nhận bé là con đẻ thì đã chẳng có phiên tòa ngày hôm nay.
Cùng là phụ nữ với nhau, tôi hiểu vì sao thân chủ mình lại từ chối giám định ADN. Chị ấy sợ sau này khi lớn lên, cháu bé sẽ bị tổn thương khi biết cha cháu nghi ngờ nguồn gốc xuất xứ của cháu…Nếu anh Tuân thực sự yêu thì phải tin tưởng ở chị Thu. Đằng này…
Đại diện VKS: Đơn kiện của nguyên đơn là có căn cứ
Tôi được biết trước phiên tòa này, tòa đã mời cả chị Thu và anh Tuân đến để nghe nguyện vọng của hai bên. Chị Thu luôn khẳng định bé Nguyễn Thu Na (sinh ngày 2/10/2012) là ruột thịt của anh Tuân và muốn tòa xem xét, chấp nhận yêu cầu chính đáng đó của mình. Qua xem xét, VKS nhận thấy đơn khởi kiện của chị Thu là có căn cứ.
Trong những lần làm việc với tòa, anh Tuân cũng nhất trí với lời khai của chị Thu rằng giữa hai người từng có quan hệ tình cảm với nhau. Nhưng để đảm bảo quyền lợi cho mình và bé gái này, anh Tuân đề nghị cơ quan chức năng xét nghiệm ADN.
Sau đó, giám định của phòng kỹ thuật hình sự Công an TP.H khẳng định mối quan hệ huyết thống cha - con giữa anh Tuân và bé gái 5 tuổi tin cậy là 99,99%. Với kết luận này, VKS cho rằng đã đủ căn cứ để chứng minh mối quan hệ huyết thống giữa bé Na và anh Tuân.
Được mời dự tòa với tư cách là người có quyền lợi và nghĩa vụ liên quan nhưng vì khoảng cách địa lý, anh Kim Jun (chồng chị Thu)đã có đơn xin được xử vắng mặt. Trong đơn, anh Jun cũng đã nêu rõ quan điểm là đề nghị tòa chấp nhận yêu cầu của chị Thu về việc anh Tuân là cha của bé Na. Anh này còn cho hay sẽ làm các thủ tục để ly hôn với chị Thu.
Với những bằng chứng mà nguyên đơn, tòa án đã thu thập được, lời khai nhận của bị đơn, VKS cho rằng đơn khởi kiện về việc xác nhận cha cho con của nguyên đơn là có cơ sở để xem xét.
HĐXX: Chấp nhận đơn khởi kiện của nguyên đơn
Trong vụ án kiện đòi cha cho con, nhất là khi người cha không thừa nhận thì kết quả giám định ADN là chứng cứ quan trọng nhất và tòa đã thu thập được chứng cứ này.
Căn cứ quy định tại khoản 4, Điều 28 BLTTDS 2015 thì tranh chấp xác định cha cho con thuộc thẩm quyền giải quyết của Tòa án.
Sau khi xem xét ý kiến tranh luận của các bên và những chứng cứ thu thập được, HĐXX quyết định chấp nhận đơn kiện ngày 6/7/2017 của chị Nguyễn Thị Thu; công nhận anh Trần Tuân là cha đẻ của cháu Nguyễn Thu Na. Anh Tuân có nghĩa vụ cấp dưỡng nuôi con theo quy định của luật HN&GĐ.
Các bên có 15 ngày kể kháng cáo bản án này, kể từ ngày hôm nay.
Ánh Dương