Theo cáo trạng, tối 1/4, tài xế Trần Quy (27 tuổi, ở xã C., huyện P.C, tỉnh B.) lái xe tải 77C-139xxx chở 20 tấn phân bón từ TP.Quy Nhơn đi giao tại thị trấn C.S, huyện C.S, tỉnh G.
Khoảng 4h10 ngày 2/4, xe tải do tài xế Quy chạy hướng tỉnh G. đi tỉnh Đ. với tốc độ cao, liên tục bóp còi, vượt qua một xe khách trên đường Hồ Chí Minh, sau đó tông gãy gác chắn của trạm thu phí.
Xe này tiếp tục chạy với tốc độ cao, đến đoạn đường có dải phân cách giữa thì xe tải chuyển qua làn đường trái chiều, đâm trực diện vào xe khách 18B-018xx, do tài xế Nguyễn Văn V. (52 tuổi, ngụ tỉnh N.) đang chạy đúng làn đường. Trên xe khách lúc này có 43 người. Hậu quả vụ tai nạn khiến 13 người tử vong, 32 người bị thương, trong đó có 2 người bị thương nặng, 2 xe hư hỏng hoàn toàn.
Kết quả điều tra của Công an tỉnh G. cho thấy nguyên nhân ban đầu được xác định là do tài xế xe tải Trần Quy không làm chủ được tốc độ. Dữ liệu được trích xuất từ thiết bị giám sát cho thấy lúc 4h36phút46 giây chiếc xe di chuyển với tốc độ 105km/h.
VKSND tỉnh G. quyết định truy tố tài xế Trần Quy về tội Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ theo khoản 3, Điều 202, BLHS năm 1999 với khung hình phạt từ 7-15 năm tù giam.
Ngày 10/8, TAND tỉnh G. mở phiên tòa sơ thẩm, xét xử bị cáo Trần Quy về tội Vi phạm các quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ.
Ông Nguyễn Văn Thành, thẩm phán TAND tỉnh G. làm chủ tọa phiên tòa. Bà Vũ Thị Hoa, kiểm sát viên VKSND tỉnh G. giữ quyền công tố. Luật sư Hoàng Hương, đoàn luật sư tỉnh B. bào chữa cho bị cáo Quy. Luật sư Nguyễn Thị Hường, đoàn luật sư tỉnh N. bảo vệ quyền lợi cho các bị hại.
VKS: Hành vi phóng nhanh, đi sai làn của bị cáo thể hiện sự coi thường pháp luật
Theo quy định tại Thông tư số 91 của bộ GTVT quy định về tốc độ và khoảng cách an toàn của xe cơ giới, xe máy chuyên dùng tham gia giao thông đường bộ, trên đường bộ trong khu vực đông dân cư, các loại xe cơ giới được chạy tối đa 60 km/h trên đường đôi có dải phân cách giữa, đường một chiều có 2 làn xe cơ giới trở lên và được chạy tối đa 50 km/h tại đường hai chiều không có dải phân cách giữa, đường một chiều có một làn xe cơ giới.
Tuyến đường mà xe tải BKS 77C – 139xxx do tài xế Trần Quy điều khiển có tốc độ tối đa là 60km/h. Tuy nhiên, tài xế Quy đã cho xe chạy tới 105km/h. Đã vậy, Quy còn cho xe đi vào làn đường ngược chiều. Chuỗi hành vi này thể hiện sự coi thường pháp luật, coi thường tính mạng của bị cáo Quy.
Hậu quả là xe của Quy đã va chạm với xe khách do ông V. điều khiển, khiến 13 người chết, 32 người bị thương, 2 chiếc xe bị hư hỏng hoàn toàn. Đây là vụ tai nạn giao thông có hậu quả đặc biệt nghiêm trọng.
Do vậy, VKS có cơ sở để truy tố bị cáo Trần Quy theo khoản 3, Điều 202, BLHS. Nỗi đau mà Quy đã gây ra cho các gia đình nạn nhân không có gì có thể bù đắp, do vậy, VKS đề nghị HĐXX tuyên phạt Quy mức cao nhất của khung hình phạt là 15 năm tù giam. Ngoài hình phạt chính, VKS còn đề nghị cấm bị cáo Trần Quy hành nghề lái xe trong vòng 5 năm.
Bị cáo: Tôi vô cùng ân hận
Ngay sau khi gây ra tai nạn, tôi đã vô cùng ân hận. Chỉ vì muốn giao hàng thật nhanh, tôi đã bất chấp quy định của pháp luật, vượt quá tốc độ cho phép, chạy vào phần đường ngược chiều…và va chạm với xe khách do ông V. điều khiển, khiến 13 người chết, 32 người bị thương. Tôi thừa nhận tội danh mà VKS đã truy tố là hoàn toàn chính xác.
Giờ đây, dù tôi có nói gì thì cũng không thể khiến các nạn nhân sống lại. Tôi chỉ biết cúi đầu xin lỗi tất cả những gia đình có người thân bị thương vong trong vụ tai nạn này. Nếu có thể, xin cho tôi được đến từng nhà các nạn nhân đã chết, thắp cho họ một nén hương để tạ tội.
Dù rất muốn khắc phục hậu quả, hỗ trợ chi phí mai táng, khám chữa cho các nạn nhân nhưng vì hoàn cảnh gia đình quá khó khăn, cha mẹ đã già, lại không có thu nhập nên tôi “lực bất tòng tâm”. Sau này, khi tôi được ra tù, có công ăn việc làm, tôi sẽ cố gắng tích cóp để gửi tới từng gia đình chút lòng thành của mình cũng là để sám hối.
Cuối cùng, tôi xin chấp nhận mọi hình phạt mà HĐXX dành cho tôi.
Luật sư bảo vệ bị hại: Không gì bù đắp được nỗi đau mà bị cáo đã gây ra
13 người chết, 32 người bị thương. Đó là hậu quả mà bị cáo Trần Quy đã gây ra khi điều khiển chiếc xe tải BKS 77C – 139xxx lưu thông trên đường. Không có từ ngữ nào có thể diễn tả được nỗi đau này. Nhiều gia đình đã mất đi người thân chỉ vì sự cẩu thả, coi thường pháp luật của bị cáo.
Cho dù bị cáo có phải nhận mức án cao nhất đi chăng nữa thì cũng không thể bù đắp nỗi những đau thương mà bị cáo đã gây ra cho gia đình các nạn nhân. Để làm gương, để tránh những vụ án đau lòng tương tự có thể xảy ra, tôi đề nghị HĐXX tuyên phạt bị cáo mức án cao nhất của khung hình phạt.
Luật sư bào chữa cho bị cáo: Xin cho bị cáo cơ hội để sửa sai
Thay mặt thân chủ của mình, tôi xin gửi lời xin lỗi tới gia đình các nạn nhân. Khi nhận lời bào chữa cho bị cáo, tôi đã rất phân vân. Bị cáo có tội, đó là điều không có gì phải bàn cãi. Trong cuộc sống, ai cũng có lúc sai lầm nhưng bị cáo đã nhận ra được sai lầm đó nên đã thành khẩn khai nhận hành vi phạm tội của mình.
Bị cáo cũng là lao động chính trong nhà, bố mẹ đã già, không có thu nhập, sau khi bị cáo đi tù, hai cụ cũng không biết trông chờ vào ai, sống như thế nào. Do vậy, tôi chỉ mong HĐXX cho bị cáo một cơ hội để sửa sai, để bị cáo sớm được trở về, làm việc và khắc phục một phần hậu quả…
HĐXX: Có tội thì phải trả giá
Sau khi nghe bị cáo trình bày, phần tranh tụng của đại diện VKS và các luật sư, HĐXX nhận định việc VKS truy tố bị cáo Trần Quy theo khoản 3, Điều 202, BLHS là có căn cứ. Không có lý do gì để bào chữa cho hành vi phạm tội của bị cáo Quy vì hành vi đó đã quá rõ ràng. Có tội thì phải trả giá. Đó là điều đương nhiên.
Vụ án này còn là lời cảnh tỉnh đối với tất cả mọi người khi tham gia giao thông. Cho dù ở trong hoàn cảnh nào thì tính mạng con người vẫn là quan trọng nhất.
Quá trình điều tra cho thấy bị cáo không sử dụng chất kích thích, nhưng lại quá coi thường pháp luật khi lái xe quá tốc độ cho phép, đi vào làn đường ngược chiều. Bị cáo đã lái xe khá nhiều năm nên buộc phải hiểu rằng tuân thủ luật lệ giao thông không chỉ là trách nhiệm mà còn là nghĩa vụ của mỗi công dân, đặc biệt là những người ngồi sau vô lăng. Sau khi vụ án xảy ra, bị cáo cũng chưa hỗ trợ một đồng nào cho người bị hại.
Trước khi để xảy ra vụ án này, bị cáo có nhân thân tốt, thành khẩn khai nhận tội lỗi, thể hiện thái độ ăn năn, hối cải. Căn cứ vào quy định tại khoản 3, Điều 202, BLHS, Điều 46 BLHS, HĐXX quyết định tuyên phạt bị cáo Trần Quy 15 năm tù giam.
Về trách nhiệm dân sự, do tài xế Quy chỉ là lái xe thuê cho ông Nguyễn Văn Tuân (SN 1980, trú tại huyện P., tỉnh B.) nên theo quy định tại điểm đ, khoản 1, mục II,I Nghị quyết 03/2006/NQ- HĐTP, HĐXX buộc ông Tuân phải bồi thường 1,3 tỷ đồng là giá trị chiếc xe khách 18B-18xx cho chủ xe do xe bị hư hỏng hoàn toàn.
Ông Tuân cũng phải bồi thường cho gia đình 13 bị hại mỗi gia đình 220 triệu đồng gồm tiền mai táng phí, tiền tổn thất tinh thần. Vì các nạn nhân bị thương chưa có đơn yêu cầu bồi thường chi phí khám chữa bệnh và tổn thất tinh thần nên tòa sẽ giải quyết trong một vụ kiện dân sự khác.
Ông Tuân có quyền khởi kiện bị cáo Quý để đòi bồi thường thiệt hại do hành vi vi phạm pháp luật của bị cáo gây ra.
Bị cáo, đại diện bị hại và những người có liên quan có quyền kháng cáo bản án này trong vòng 15 ngày, kể từ ngày tòa tuyên án.
Ánh Dương