Có lần, trong lúc trà dư tửu hậu, bạn tôi hỏi một câu nghe rất lạ tai: “Này, hỏi thật, ông đã biết râu ngô là gì chưa?”. Đó là khi, tôi vừa có chuyến công tác từ Pháp trở về.
Mại dâm ở Pháp cho tới tận ngày hôm nay vẫn chưa thể trở thành một hoạt động hợp pháp hoàn toàn. Tuy gái bán dâm không bị phạt nhưng người mua sẽ bị phạt, mức phạt lên tới trên dưới 2000 euro, tương đương khoảng một tháng thu nhập trung bình. Nhưng vài tháng trước, một chuyến công tác khác tới Hà Lan đã cho tôi cơ hội để trả lời câu hỏi của bạn tôi. Bởi vì ở Hà Lan, một đất nước hàng xóm ngay cạnh, thì mua bán tình dục là một điều hợp pháp.
Đó là một buổi sáng chủ nhật se lạnh cuối thu, tôi bước đi trên con phố Oudezijds Voorburgwal, thủ đô Amsterdam. Sau một đêm thứ bảy hoan lạc, trong những ki ốt nhỏ bằng kính vẫn có những cô gái uốn éo trong bộ đồ bikini gợi cảm mời gọi. Một cô gái nhất quyết vẫy bằng được tôi vào trong căn phòng đó. Đó là một phòng chỉ vài mét vuông nhưng được bố trí đầy đủ những vật dụng cần thiết nhất cho một cuộc mua bán, một chiếc giường có đèn sưởi, một bàn phấn với bao cao su, gel bôi trơn, một chiếc gương, một bồn rửa có nước nóng, khăn ướt, móc treo quần áo và một chiếc rèm ngay ngoài cửa.
Trong căn phòng kín đó, cô gái nói một thứ tiếng Anh cơ bản bằng giọng của người Dominica, một quốc gia thuộc vùng Caribe – Nam Mỹ. Cô đưa ra từng mức giá cho mỗi loại dịch vụ mà cô có thể cung cấp. Ở chiều ngược lại, tôi có quyền đưa ra giá mà tôi cho là phù hợp, nếu không hài lòng, tôi có thể ra ngoài và chọn một ki ốt khác. Đó đã là một trải nghiệm rất khác lạ và mới mẻ với một người tới từ Việt Nam - một đất nước vốn vẫn chịu ảnh hưởng từ nền văn hóa phương Đông kín đáo - như tôi.
Không chỉ ở thủ đô Amsterdam, ở những thành phố khác của Hà Lan như Rotterdam, Delft, hay Utrecht, đều có những phố đèn đỏ, tuy có quy mô nhỏ hơn. Ngành công nghiệp tình dục ở đất nước 17 triệu dân này mang lại khoảng 100 triệu euro mỗi năm. Riêng ở thủ đô Amsterdam, người ta quy hoạch riêng một khu gọi là Red Light District. Ở đấy, không chỉ có các nhà thổ, Red Light District còn là nơi có bảo tàng về gái mại dâm, những quán bar, sex show, cửa hàng đồ lưu niệm, hay những tour du lịch trải nghiệm. Mại dâm là một phần trong văn hóa và là một ngành công nghiệp thực sự.
Trong suốt chiều dài lịch sử của "nghề" này, có thể nói Hà Lan hay Đức là nơi đã hợp pháp hóa mại dâm thành công, không quá an toàn nhưng cũng không quá nhốn nháo. Ở nhiều quốc gia như Hàn Quốc hay Thụy Điển, hoạt động này đã bị cấm sau một thời gian triển khai vì những hệ lụy mà nó mang lại lớn hơn so với những giá trị mà nó tạo ra.
Chính vì thế, khi mà chúng ta đặt lên bàn câu chuyện hợp pháp hóa mại dâm ở Việt Nam hiện nay, thì thật khó có thể đưa ra một kết luận xác đáng về việc nên hay không. Nhưng sẽ là xứng đáng để thí điểm ở những nơi đã và đang là điểm nóng của vấn đề này.
Cuối cùng, thì dù là tương lai của ngành này còn cần phải tranh cãi bao lâu nữa, tôi vẫn cho rằng, những quan chức phụ trách vấn đề này nên có những chuyến công tác học hỏi kinh nghiệm ở những nơi như Hà Lan xem dân bên đấy, người ta đang giải quyết vấn đề này như thế nào. Chứ cứ ở Việt Nam nghiên cứu rồi lại “nâng đỡ không trong sáng” cho một ai đấy để thỏa mãn nhu cầu nâng đỡ của mình thì có vẻ không được thực tế và cũng không được công bằng với quần chúng cho lắm.
Nguyễn Vương
*Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả