Adolf Hitler luôn xuất hiện trong hình ảnh một người đàn ông “3 không”: không rượu, không cà phê, không thuốc lá. Nhưng những người thân cận thì hiểu rõ trùm phát xít này đích thực là một con nghiện nặng các loại thuốc kích thích, đặc biệt là loại thuốc có tên là Eukodal, một hợp chất chứa oxycodon tổng hợp từ thuốc phiện do bác sĩ có tên Theodor Morell kê đơn và trực tiếp tiêm. Và lý do để Hitler dùng những loại thuốc này, trước hết là để luôn dồi dào năng lượng và tỉnh táo.
Năm 1936, sức khỏe của Hitler yếu đến mức dường như không thể vận động. Hắn liên tục bị đầy hơi, chàm ở chân, và thậm chí không thể đi giày. Lúc này, bác sĩ Morell đã tiêm cho hắn một liều và hắn trở lại phong độ ngay sau đó.
Và cũng từ đây ông Morell trở thành bác sĩ riêng và là cứu cánh cho Hitler mỗi lúc hắn cần đến sự tỉnh táo và khỏe mạnh tức thì.
Trước mỗi bài phát biểu lớn, bao giờ hắn cũng được tiêm một liều để có thể hùng hồn trước đám đông. Khi gặp cơn cảm lạnh bất ngờ, một mũi tiêm có thể giải quyết mọi rắc rối. Và để giữ cho cánh tay giơ lên liên tục mà không biết mỏi khi làm lễ tuyên thệ hay các nghi thức cần giơ tay chào ở Đức Quốc xã, Hitler cần đến một mũi tiêm.
Các glucose, vitamin và các chất kích thích trong mũi tiêm đó sẽ khiến não bộ lập tức được bổ sung nguồn năng lượng sau 20 giây và cho phép Hitler có thể chỉ cần mặc một bộ cánh mỏng giữa ngày giá lạnh mà không thấy rét và sang sảng nói hàng tiếng không mệt.
Đặc biệt, kể từ khi quân Đức bị đánh bại ở Stalingrad, Hitler yếu đến mức chỉ đủ sức ngồi ngắm lũ quạ và bắt chước tiếng súng máy. Vậy nhưng một liều tiêm đã khiến hắn trở lại hoạt bát như có phép màu.
Trước khi tiêm, Hitler mệt mỏi, kiệt sức và không thể ngủ nhưng sau khi tiêm, hắn đột nhiên tươi mới và cực kỳ mãn nguyện. Vì quá ưa chuộng thuốc kích thích mà trùm phát xít đã dùng thường xuyên với một số lượng khổng lồ. Và để đủ thuốc dùng cho Hitler, bác sĩ Morell phải đặt riêng cửa hàng thuốc Engel ở Berlin những đơn hàng “khủng”.
Ngoài việc dùng thuốc để tỉnh táo, Hitler còn sử dụng thuốc để có cuộc sống sung mãn với người tình trẻ, Eva Braun. Bác sĩ Morell cũng là người kê đơn cho cô người tình trẻ của Hitler này.
Có điều, Hitler được tiêm testosterone để tăng khả năng tình dục, còn cô người tình ít hơn 22 tuổi thì được tiêm thuốc để cô có thể cùng "bước sóng" với Hitler. Và thuốc cũng giúp Braun trì hoãn kinh nguyệt để ít nhất họ có thể vui vẻ bên nhau trong những giờ nghỉ ngắn ngủi giữa các cuộc họp quân sự kéo dài lê thê. Đó là điều mà Hitler muốn.
Có lần, Hitler thậm chí còn tuyên bố rằng mối quan hệ ngoài hôn nhân xét về nhiều mặt tuyệt vời hơn vì mối quan hệ này bắt nguồn từ hấp dẫn tình dục tự nhiên. Hắn ta dường như tin tưởng vào hiệu ứng mà tình yêu thể xác mang lại.
Với Hitler, không có tình dục, thì không có nghệ thuật, hội họa, âm nhạc. Theo nội dung cuốn sách, trùm phát xít phải thường xuyên hủy những đợt khám bệnh để che giấu vết thương cơ thể do những hành vi tình dục thô bạo mà người tình Braun để lại trên thân thể hắn.
Tuy vậy với Hitler, thứ hắn cần nhất với những liều thuốc kích thích là giúp cho tinh thần, trí não sáng suốt. Khi Hồng quân Liên Xô đang chiếm ngày một nhiều thành phố từ Đông Prussia tháng 11/1944, Hitler được tiêm nhiều thuốc kích thích đến mức ngay cả chuyên gia tiêm như ông Morell cũng không biết phải chọc mũi kim vào đâu. Lớp da phía trên các tĩnh mạch bị chọc nhiều lần đến mức sưng tấy, thành sẹo. Bác sĩ Morel từng phải nói: "Tôi hủy mũi tiêm hôm nay để cho các lỗ cắm kim tiêm trước có cơ hội lành lặn".
Việc sử dụng quá nhiều thuốc kích thích đã khiến Hitler khốn khổ vì tác dụng phụ. Hắn rơi vào tình trạng lệ thuộc vào thuốc. Khi thuốc giảm tác dụng là những cơn run của Hilter lại quay lại. Vào cuối năm 1944, những cơn run này ngày càng nghiêm trọng. Và người ta cho rằng chứng run dữ dội ở Hilter là tác dụng trực tiếp của việc uống và tiêm quá nhiều thuốc.
Ngọc Mai