Tết bên hiên của những phận người “sống gửi” giữa lòng Hà Nội
Đỗ Tuấn Linh
Thứ 5, 23/01/2020 08:35
0
Chỉ còn vài ngày nữa là thời khắc chuyển giao đất trời sẽ “điểm”, khi phố phường tấp nập, hối hả “chạy đua” tìm hương vị Tết, có những phận người vẫn từng ngày đi tìm mạch sống và đón Tết trong niềm hân hoan “lặng thầm”.
Có mặt tại một xóm nhỏ nằm sâu trong ngõ 121 Lê Thanh Nghị (Hai Bà Trưng, Hà Nội) vào một ngày se lạnh cuối năm, thật không khó để bắt gặp cái “nhịp trầm” lặng lẽ của hàng trăm gia đình, nhưng vẫn có thể cảm nhận rõ rệt niềm vui hòa theo không khí Tết trong đáy mắt từng người.
Gặp một cô gái bé nhỏ đến từ Nam Định với cái tên Vũ Thị Hoa (SN 1990) đang xếp hàng nhận quà Tết của một nhóm thiện nguyện, cô gái chia sẻ: “Mặc dù ở quê cũng đã có máy chạy thận, nhưng bệnh nhân quá đông nên quá tải, tôi phải chuyển lên đây. Mấy tháng trước tôi ở trọ bên khu khác nhưng giá phòng quá đắt đỏ nên sang đây tìm phòng ở ghép. Xóm này lúc nào cũng đông, vừa có người ra là lại có người vào ngay. Được cái, mọi người ở đây ai cũng thân thiện, dễ gần và luôn sẵn sàng giúp đỡ nhau...”.
Nói về mong muốn trong năm mới, Hoa nghẹn ngào: “Như tôi bây giờ, chỉ mong sao có một phép màu khiến căn bệnh thận biến mất, để tôi có thể về quê, sống một cuộc sống bình thường”.
Anh Mai Anh Tuấn (SN 1976, quê Ba Vì, Hà Nội), cũng đã có gần 25 gắn bó với “xóm chạy thận”, hiện đang là Trưởng xóm, cũng là người “truyền nghị lực” cho những “cư dân” của “xóm chạy thận”. Anh cho biết, thời điểm hiện tại “xóm chạy thận” có 128 người, 100% đều là hộ nghèo. “Những người ở đây có thể đang cười đùa đó, nhưng sự ra đi cũng có thể đến lúc nào không “hẹn trước”...”, ánh mắt đượm buồn của người Trưởng xóm cũng gợi nhắc một nét buồn trước thềm năm mới.
Từng vạt nắng heo hắt cuối đông in trên những mảng tường cũ kỹ của xóm nhỏ như nhen lên một làn hơi ấm đượm tình người giữa những gánh nặng mưu sinh và khát khao sống vẫn đang âm ỉ trong lòng mỗi “cư dân” của xóm. Dù có sống trong nhịp trầm lặng lẽ, khi Tết đang về, những đôi mắt vẫn ánh lên một niềm vui nho nhỏ, những nụ cười vẫn lạc quan trên gương mặt, bởi họ coi nơi đây là gia đình.
Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên. Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.