Còn dân chơi "yếu địa" hơn thường tìm đến các quán "cà phê sung sướng" trên nhiều nẻo đường thành phố từ nội ô đến vùng ven để thưởng thức cà phê…"mát gần". Đúng như tên gọi của các dân chơi, "cà phê sung sướng" chỉ bỏ ra "gói tiền" rất nhỏ, khoảng 120 nghìn đồng thì mua được "cả gói" gồm ly cà phê hoặc chai nước ngọt và một em tiếp viên trẻ đẹp, ăn mặc kiểu "bảo vệ môi trường" đưa khách lên tận "đỉnh".
Cứ ra ngõ là đụng "cà phê sung sướng"
Đường Xô Viết Nghệ Tĩnh (XVNT) kéo dài từ Thanh Đa cho đến bờ sông khu Bình Quới giáp với quận Thủ Đức - thuộc địa bàn hai phường 27 và 28 quận Bình Thạnh. Từ lâu, con lộ này đã nổi tiếng với thế giới cà phê đèn mờ hoặc không đèn. Những quán cà phê này lấy mặt tiền đường XVNT trưng bảng hiệu, đèn dây bóng nhỏ xíu chớp tắt liên hồi để tiếp thị. Nhưng thật ra, lãnh vực hoạt động lại nằm sâu trong vườn cây sát bờ sông với những "hộp" cà phê khoảng 4m2 vừa đủ kê một cái bàn nhỏ và chiếc ghế vải kiểu sofa chỉ dành cho hai người. Bên trong những "hộp" cà phê này không có đèn nên ban ngày chỉ tối nhờ nhờ, ánh sáng yếu ớt bên ngoài lọt vào nhờ một tấm màn vải thun màu tối. Ban đêm, hoàn toàn tối như bưng, chỉ có... tiếng động nhịp nhàng của ghế khi khách trở tư thế nằm. Đó chính là đặc trưng của "cà phê sung sướng".
Một tụ điểm "cà phê sung sướng" bị bắt. Ảnh minh họa.
Không ai có thể thống kê trên cung đường này có bao nhiêu quán "cà phê sung sướng" đang hoạt động, kể cả cơ quan chức năng. Bởi lẽ, nhiều quán hoạt động không cần giấy phép, hoặc bị rút nhưng cũng vẫn lén lút hoạt động. Tất cả những quán này hợp lại thành sự nhộn nhịp từ chiều cho đến nửa đêm. Bất kể khách lạ, quen nếu là đàn ông đi qua đây thì dễ gặp vài ba cô gái trẻ đẹp, phấn son diêm dúa, ăn mặc mát mẻ gọi mời.
Ở địa bàn quận Gò Vấp, đường Phan Văn Trị, Nguyễn Oanh... cũng tấp nập những quán cà phê dạng này. Xa hơn trong nội thành là quận 8, quận 11, quận Bình Tân, quận Tân Phú... xa hơn nữa là huyện Hóc Môn cũng nhan nhản những quán "cà phê sung sướng" tùy theo quy mô lớn nhỏ mà quy tụ dàn tiếp tiếp viên nữ sẵn sàng phục vụ khách tới bến theo yêu. Đôi khi khách không yêu cầu các em tiếp viên thì chủ quán cũng gợi ý theo tiêu chí "vui lòng khách đến, hài lòng khách đi", miễn khách chịu chơi và chịu bỏ ra một số tiền nhỏ để mua "gói cước" gọi là...mua phút giây "sung sướng".
Một buổi tối cuối tuần, nhóm chúng tôi gồm ba người: Tôi, anh bạn đồng nghiệp và P "thổ địa" trên hai chiếc Honda nhằm quận Tân Phú. Theo sự hướng dẫn của P "thổ địa", chúng tôi rẽ vào đường Vườn Lài phường Phú Thọ Hòa. Chỉ khoảng 700m mà có đến 6 quán "cà phê sung sướng". Chúng tôi chọn quán cà phê C. H. ở số 5... đường Vườn Lài, một quán nổi tiếng với giàn "đào" trẻ đẹp, ăn mặc..."mát trời ông địa", chiều khách tới bến mà giá cả cũng tương đối "hợp túi tiền". Khi chúng tôi tấp xe vào, nhìn thấy P "thổ địa" là khách quen dẫn thêm "chiến hữu" đến nên chủ quán săn đón ra mặt. Không đợi chủ quán gọi, từ bên trong ba cô tiếp viên phấn son lòe loẹt, tất cả đều cùng một mô-đen áo hai dây, quần sort ngắn cũn cỡn nhào ra tót lên đùi vây quanh cả ba chúng tôi...
"Mình vào bên trong uống cà phê..."mát gần" đi anh. Ngồi ngoài này... nóng lắm?!"- cô gái ngồi bên tôi gạ gẫm. Tôi nháy mắt ra hiệu cho P "thổ địa". Hiểu ý, P xô cô gái đang ngồi trên đùi anh ta ra, giả vờ hỏi: "Nhỏ DT, bồ của anh đâu sao không thấy?".
P "thổ địa" lấy cớ không có cô DT nào đó nên chúng tôi rút lui trong sự bực tức của ba em tiếp viên lỡ một dịp mồi chài khách. Nhưng cũng vừa lúc đó, có bốn thanh niên đi hai chiếc Honda ghé vào. Mấy cô tiếp viên vội quên ngay chúng tôi, nhào ra săn đón khách mới.
"Đổi đào", xoay "hàng" để lừa khách
Một quán nổi tiếng trên đường Vườn Lài mang tên "Cô Chủ Nhỏ" nằm cách quán chúng tôi vừa vào khoảng 200m. Vừa thấy chúng tôi gạt chân chống xe, từ bên trong, ba cô gái ăn mặc "thiếu vải thừa khiêu gợi" nhào ra. Mỗi cô kéo tay một anh không cần biết chúng tôi có đồng ý hay không. Ở quán này không đợi khách ngồi xuống ghế và cần những động tác "giao cảm ban đầu" để khách "nóng trong người" mà các mà các "đào" tới tấp gạ "mát gần". Chúng tôi thấy các "Cô Chủ Nhỏ" này bạo quá nên đâm hoảng, vội ra hiệu cho P "thổ địa" tìm cách rút lui.
Rời quận Tân Phú, chúng tôi theo P sang quận giáp ranh Tân Phú là quận Bình Tân. Theo P "thổ địa" mô tả, hoạt động của khu phố "cà phê sung sướng" nằm trên đường Trương Phước Phan và Hương lộ 2, phường Bình Trị Đông quận Bình Tân cũng nhộn nhịp không kém quận Tân Phú. Các quán ở đây đều tuyển tiếp viên trẻ đẹp, không mặc áo hai dây, quần soóc mà chơi luôn bikini hai mảnh cho nhanh gọn. Khi chúng tôi tới quán Gia Phi trên đường Trương Phước Phan mới đầu cứ nghĩ là quán cà phê... sân vườn bình thường. Tuy nhiên, khi bước vào chúng tôi mới biết là đây chính là "sân tiếp thị", nơi gạ gẫm "thượng đế" của nhân viên cà phê "mát gần".
Theo tìm hiểu của chúng tôi, một căn phòng "lên thiên thai" chỉ có 10m2, nền tráng xi măng rất "dã chiến" và đặt tới bốn chiếc đệm. Mỗi chiếc đệm là một thế giới riêng, thế giới này cách thế giới kia chỉ bằng một tấm ri-đô buông xuống. Ở đây, mỗi "gói cước" có giá 120.000 đồng. Sau khi lên "đỉnh", khách hài lòng với cung cách phục vụ của tiếp viên thì "boa" tùy hỉ, tuy nhiên, thấp nhất là 50.000 đồng, còn... trên mức tình cảm thì không tính được.
Quán Gia Phi chỉ là một địa điểm trong chuỗi quán "cà phê sung sướng" ở phường Bình Trị Đông. Bởi trên nhiều tuyến đường khác như tỉnh lộ 10, các tuyến đường thuộc địa bàn phường Bình Hưng Hòa cũng "bung" ra những quán cà phê phục vụ khách từ A-Z. Các "thiên đường" không chỉ hoạt động vào buổi tối mà cả ban ngày. Hoạt động của các quán cà phê theo quy luật liên kết để "đổi đào", xoay tua, xoay vòng cho gương mặt tiếp viên luôn luôn mới. Nếu gặp mấy ông khách khó tính "kén cá, chọn canh" chê tiếp viên này thì lập tức "đào" của quán khác được điều đến ngay cho khách chọn.
Rời khu vực các quận ven, ngoại thành, chúng tôi trở về quận 11. Ở địa bàn các phường 3,5,9,10 của quận 11, hoạt động "cà phê sung sướng" thời gian qua đã "bung" ra như nấm sau mưa. Các khu vực đường Hòa Bình phường 5, Lạc Long Quân phường 3, đường 3 tháng 2 phường 16, đường Minh Phụng... là những "điểm nóng" của "dịch vụ" mại dâm trá hình núp bóng quán "cà phê sung sướng", hoạt động khá công khai.
Thời gian gần đây, hàng loạt quán cà phê sung sướng trên địa bàn TP. HCM mọc lên như nấm sau mưa. Thậm chí, có quán cà phê trá hình chỉ cách trụ sở công an phường vài chục mét. Thế nhưng, công an khu vực ngày đêm theo dõi địa bàn vẫn không phát hiện được!?. Nhiều người cũng đặt câu hỏi, phải chẳng cơ quan chức năng đang cố tình... làm ngơ. Những đoàn kiểm tra liên ngành 814 là lực lượng chức năng phối hợp có nhiệm vụ kiểm tra đột xuất, định kỳ hoạt động của các quán cà phê loại này nhưng xem ra việc bắt quả tang vi phạm, xử lý thì quá ít. Do đó, những khu phố "cà phê sung sướng" ngày mọc ra nhiều, thêm nhiều "thành viên", hoạt động "đông vui" như có hội. Tình trạng này dư luận đều thấy rõ nhưng chỉ có... phường không biết!?. Điều này cũng khiến cho nhiều người đặt câu hỏi.
Sẽ tiếp tục... nhờn thuốc? Sau một thời gian đi thực tế, chúng tôi có thể trả lời thắc mắc của người dân phải chăng chính việc siêu lợi nhuận, chế tài xử phạt nhẹ khiến các tụ điểm "cà phê sung sướng" nhờn thuốc. Siêu lợi nhuận thì quá rõ, một ly nước đồng hạng giá chỉ khoảng 10.000 đồng và một "bãi đáp" tạm bợ trên chiếc chiếu cũ, rách hoặc một tấm nệm hôi hám, nhớp nhúa trong thời lượng 20 phút mà khách ham vui đã phải bỏ ra số tiền 120.000 đồng cho một "suất". Có thể tính đơn giản rằng, mỗi ngày hoạt động từ 9h sáng đến 12h đêm, khách ra vào tấp nập thì mỗi tháng chủ quán đút túi số tiền khổng lồ đến chừng nào. |
Hồ An