Hôm qua, em trai gọi điện thoại cho tôi. Tự nhiên cậu hỏi: “Chị ơi! Em luôn tự hỏi rằng tại sao người đầy khuyết điểm như chị của em lại có thể giữ được hôn nhân suốt 20 năm. Em muốn hỏi chị nhiều quá, cơ mà vẫn hỏi làm sao để sống bên một người mấy chục năm mà vẫn không chán nản?
Có thực sự là đời này người ta có thể mãi mãi yêu nhau không? Bọn em lấy nhau mới 3 năm mà đã có chục lần muốn bỏ nhau rồi chị ạ. Tính cách không hợp nên hầu như cãi nhau suốt, đứa nào cũng nghĩ mình đúng.... Nhưng cứ nghĩ lại thì lại không đành mà bỏ nhau khi còn con cái...
Ngày xưa từng thề thốt sẽ cả đời yêu nhau, cả đời bên nhau, mà bây giờ mới 3 năm đã sắp chán nhau rồi. Em hoang mang quá. Có thực sự có tình yêu mãi mãi của các đôi vợ chồng không chị?".
Câu hỏi khó quá nhỉ? Khó với người trả lời, vì người trả lời này là chị gái em, nói dối cũng không phải tính cách của chị, mà nói thật thì ...
Thực sự có cái gọi là tình yêu mãi mãi giữa vợ và chồng không???.
Ai giận chị thì mặc, ai trách chị cũng mặc, nhưng chị chỉ muốn nói thật với em bằng cảm nhận, suy nghĩ và cả những trải nghiệm của chị, rằng ai đó nói cả đời có một tình yêu nồng nàn với duy nhất một người thì chị phải suy xét lại đã.
Chị chỉ nói bằng suy nghĩ của mình thôi, chị tin rằng trên đời này, đa số đàn ông hay phụ nữ đều từng có suy nghĩ cả đời này sẽ chỉ yêu duy nhất một người, và ước mơ là cả đời này chỉ yêu duy nhất người bạn đời của mình.
Đa phần cũng vì suy nghĩ ấy nên họ lấy nhau. Ai xác định ký vào cái giấy kết hôn với "nửa kia" đều sẽ nghĩ đó là duy nhất, là mình sẽ không bao giờ buông tay người bạn đời của mình.
Nhưng...
Sau khi về ở với nhau, những trái ngược về tính cách, bất đồng về quan điểm, rồi cuộc sống trăm bề cơm áo gạo tiền dần đẩy họ xa nhau... Mỗi người một hoàn cảnh, nhưng hầu như những mâu thuẫn đều từng xảy ra với mái ấm của mọi cuộc hôn nhân (may mắn lắm mới có mấy phần trăm ít ỏi hòa hợp từ đầu đến cuối).
Có những lúc chúng ta đã tự hỏi mình rằng: Tại sao mình có thể quyết định lấy “ai kia" được? Tại sao cái con người tuyệt vời ấy, từng làm mình mất ăn mất ngủ ấy bây giờ lại như vậy? Có những lúc mình tưởng chừng như muốn bế họ mà vứt ra đường...
Nhưng...
Nếu thực sự yêu nhau, nếu thực sự nghiêm túc và chân thành để mong cuộc hôn nhân bền vững thì mỗi chúng ta sẽ biết từ “chấp nhận” khiếm khuyết của bạn đời.
Nếu nửa kia quá đáng thì thôi không bàn cãi, chia tay cho nhẹ đời nhau.
Nhưng bản chất họ tốt, có những khiếm khuyết có thể chấp nhận được thì chúng ta cũng nên sống chung với khiếm khuyết đó và cùng nhau thay đổi để hạn chế mức tối đa có thể...
Vợ chồng có thể vì nhau mà ngồi lại sau mỗi cuộc cãi vã bất đồng, để xem mình đúng hay sai, biết nhận ra cái sai mà sửa mới là điều khó nhất. Đừng khư khư bảo thủ cái tôi của mình, rồi lại mất cái lớn lao hơn.
Vợ chồng sau 10 năm hôn nhân nếu gọi đúng nghĩa thì là thương nhau, thương mới neo níu được nhau chứ yêu thì có vẻ phù phiếm quá...
Thương đủ để bớt cãi vã đi, để chỉ cần người kia nhìn là biết nhau muốn gì, để người kia bắt đầu nóng thì người này sẽ im...
Vợ chồng thương nhau để dù đi xa không nhớ da diết, không có thể chạy phăng phăng về ngay với nửa kia sau mấy ngày công tác. Nhưng nhất định sẽ đi lòng vòng tìm vài món quà cho bạn đời của mình, hoặc sẽ về kể lại nơi mình đã đến, rồi lại cùng nhau nấu món mà hai người thích...
Vợ chồng lấy nhau rồi sau 10 năm, sẽ chẳng còn sáng đi làm hôn nhau tạm biệt, chiều về ào vào nhau quấn quýt, nhưng nhất định sẽ muốn nửa kia nấu cho mình món ngon, nhất định chỉ lâu lâu đi với bạn bè thôi, còn vẫn muốn sau mỗi giờ tan giờ làm về bên nửa kia...
Vợ chồng 10 năm sau hôn nhân ngực xệ, bụng to, chẳng còn cuồng nhiệt nồng nàn, nhưng vẫn muốn mỗi tối dúi đầu vào cái bụng bự ấy mà ngủ ngon lành...
Vợ chồng sau nhiều năm hôn nhân, đôi khi thấy mùi nước hoa lạ trên vai áo chồng, đừng có lồng lộn lên mà tra khảo, nhưng cứ nhéo vài cái nhẹ rồi bảo rằng: "Nước hoa thơm thật á, nhưng đừng vì nước hoa thơm quá mà lạc lối nhé"...
Chẳng có một tình yêu nồng nàn nào mãi mãi, nhưng điều chị tin là có sự tương tác yêu thương theo nghĩa tình chồng vợ là mãi mãi. Nếu chúng ta luôn coi trọng gia đình, luôn đặt gia đình lên hàng đầu thì giữ gìn chắc cũng không quá khó khăn..
Nhé em!