Phát súng cạn tình
Khoảng 18h ngày 6/6/2012 anh Bàn Văn T. cùng với hai anh Lý Văn Tân và anh Đặng Văn Hù (cùng thôn) đang ngồi uống rượu trong nhà thì bất ngờ nghe thấy một tiếng súng nổ chát chúa kề bên tai. Chưa kịp định thần, nhìn sang bên cạnh, anh Lý và Hù đã nhận ra người bạn nhậu của mình là anh T. đã ngã gục vào mâm rượu. Nhìn thấy cha nằm gục giữa nền nhà, máu chảy lênh láng, hai cô con gái của nạn nhân là cháu Bàn Thị Ng. và Bàn Thị Y. khóc thét lên hoảng hốt. Sau ít giây hồn xiêu phách lạc, cả anh Lý và Hù lao đến dốc hết sức bình sinh đưa người bạn đi cấp cứu tại bệnh viện huyện Chiêm Hóa. Nhưng tất cả đã quá muộn, anh T. đã tử vong ngay trên đường đi cấp cứu.
Ngay lập tức, vụ việc đã được báo cáo lên chính quyền địa phương và công an huyện Chiêm Hóa. Nhận được tin báo, ngay lập tức các chiến sĩ công an đã triển khai xuống hiện trường thu thập thông tin nhằm sớm tìm được kẻ gây ra cái chết cho anh Bàn Văn T.. Tuy nhiên, cũng đúng lúc đó, UBND xã Tri Phú có tin báo, có một nam thanh niên vừa lên ủy ban giao nộp một khẩu súng và hai viên đạn, đồng thời tự thú toàn bộ sự việc xảy ra tại nhà anh T.. Theo đó, người này chính là Bàn Tiến Hương - kẻ trực tiếp cầm súng bắn thẳng vào mặt anh T..
Bị cáo Bàn Tiến Hương bị dẫn giải về trại giam sau phiên toà với bản án 19 năm tù về tội Giết người.
Có được thông tin trên, công an huyện Chiêm Hóa đã xuống địa phương để tiếp nhận đối tượng. Tại đây, đối tượng Hương đang ngồi co ro trong phòng của trưởng công an xã Tri Phú, mặt tái xanh, chân tay run lẩy bẩy, nói không nên lời. Phải mất một thời gian, Hương mới bình tĩnh lại để khai toàn bộ hành vi gây án. Theo đó, vào trưa ngày 28/5/2012, Hương cùng với anh T. và Hà Văn Sáu (cả ba người cùng thôn) đi uống rượu ở quán thịt chó trong thôn. Trong lúc uống rượu nghĩ là vợ đang đi làm, hai con còn đi học nên Hương đã đi sang quán bên cạnh mua nửa cân thịt lợn, định bụng đem về nấu cho vợ con ăn trưa. Nhưng khi mua xong, cả ba lại tiếp tục chè chén nên khi rượu đã ngà ngà say, Hương đem treo nhờ nửa cân thịt lợn ở xe anh Sáu. Tan cuộc nhậu, cả ba đi về nhà anh Sáu ngồi tán phét chuyện trên trời dưới biển trong trạng thái lâng lâng men rượu. Đến sẩm tối, Hương chào từ biệt ra về nhưng đã để quên nửa cân thịt ở nhà anh Sáu. Lúc này, anh T. về sau, thấy Hương bỏ quên thịt nên cầm số thịt ấy về để ăn thay vì đem trả cho bạn mình. Hôm sau, khi tỉnh rượu, sực nhớ đến nửa cân thịt mà mình mua trưa hôm qua nên Hương đã đến nhà anh Sáu để hỏi, nhưng anh Sáu nói rằng: "Tao tưởng thằng T. đem đến cho nhà mày rồi, nếu nó chưa trả thì mày đến đòi nó đi". Nghe nói vậy, Hương liền quay sang nhà anh T. để đòi. Song thay vì đòi được nửa cân thịt, Hương đành phải "nuốt cục tức" khi anh T. nói rằng: "Tao mang về, vợ con tao nó ăn hết rồi, mai tao trả". Cứ tưởng rằng ngày mai, người bạn mình sẽ trả nhưng một ngày, rồi hai ngày, thấy T. vẫn cứ lờ đi không mua thịt đem trả mình, Hương rất bực tức và nghĩ: "Chắc nó định ăn quỵt của mình mất!". Không chỉ có thế, mỗi lần giáp mặt nhau, Hương đều nhắc về "chuyện nợ thịt" với T. nhưng anh ta chỉ nhận được lời hứa suông của người bạn "tri kỷ".
Khoảng 13h ngày 6/6/2012, Hương lại gặp T. để đòi tiền mua lại nửa cân thịt lợn hôm trước nhưng T. bảo không có tiền rồi lại chối là không lấy túi thịt đó. Do nhiều lần đòi không được, hơn nữa, lần này thái độ của T. khinh khỉnh và quay ngoắt 180 độ nên Hương đã bỏ về lán chăn nuôi của bố vợ là ông Bàn Văn Sẹ (cùng thôn). Nằm trong lán, nghĩ lại cảnh bị thằng bạn nối khố đối xử quá quắt nên khi nhìn thấy khẩu súng, Hương đã có suy nghĩ: "Nếu lần này mà nó vẫn chối thì cho nó một viên cho xong". Nghĩ là làm, Hương đã lấy một khẩu súng tự chế và mang theo năm viên đạn giấu ở bụi tre gần đó rồi đến nhà anh T.. Gặp anh T. một lần nữa, Hương lại hỏi về số thịt trên nhưng T. vẫn một mực không trả, thậm chí còn dọa đánh Hương nếu lần sau còn "đến nhà lèo nhèo". Thấy người bạn đối xử với mình như vậy, không nhịn được nữa, Hương tức giận quay ra bụi tre lấy khẩu súng đi thẳng đến nhà T.. Lúc này trời đã sẩm tối, nhìn qua ánh đèn thấy anh T. đang ngồi uống rượu với hai người bạn cùng hai đứa con gái nên Hương đã định bụng đợi khi nào tàn cuộc mới "xử lý". Tuy nhiên, nhìn thấy kẻ ăn quỵt nửa cân thịt của mình đang cười nói thoải mái với đám bạn nên Hương không kìm nén được uất hận. Nhằm tránh bị phát hiện, Hương đã đi vòng ra sau nhà rồi lấy viên đạn cho vào súng, qua khe hở, hắn đã nhằm thẳng đầu T. lạnh lùng bóp cò. Một tiếng nổ khô khốc chát chúa vang lên, nhìn thấy anh T. nằm gục ngay xuống, Hương mới bừng tỉnh rồi cuống cuồng bỏ chạy. Trên đường trở về nhà, nghĩ là sẽ không thoát khỏi lưới trời nên y đã đến nhà anh Ma Văn Thư (cùng xã) kể lại sự việc và nhờ anh này đưa ra UBND xã Tri Phú đầu thú.
Chỉ vì nửa cân thịt...
Tại cơ quan điều tra Hương đã khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình. Mới đây, TAND tỉnh Tuyên Quang đã mở phiên toà xét xử sơ thẩm vụ án hình sự đối với đối tượng Bàn Tiến Hương về hành vi giết người. Quá trình xét xử, với các tình tiết giảm nhẹ như: Hương người dân tộc thiểu số trình độ nhận thức kém, bị cáo ra đầu thú, có nhân thân tốt, mâu thuẫn một phần phát sinh từ thái độ của nạn nhân..., TAND tỉnh Tuyên Quang đã tuyên phạt Bàn Văn Hương 19 năm tù, bồi thường cho gia đình bị hại 75 triệu đồng.
Vụ án đã xảy ra cách đây hơn 6 tháng nhưng khi nhắc đến sự việc này, rất nhiều người dân ở thôn Khuổi Pậu, xã Tri Phú đều lộ rõ vẻ tiếc nuối cho cả nạn nhân và hung thủ. Bởi ai cũng biết rằng, trước đây cả Hương và anh T. đều là những công dân tốt ở địa phương và chưa bao giờ vi phạm pháp luật. Hơn nữa chỉ vì một việc quá nhỏ nhặt mà bây giờ một người đã mất mạng, một người phải mất rất nhiều thời gian mới trở về được với cuộc sống bên vợ con, gia đình mình.
Một người dân ở xã Tri Phú tâm sự với chúng tôi: "Đau lòng quá, đang yên đang lành lại rơi vào cảnh tù tội, kẻ mất người còn. Giá như cả hai (Hương và anh T. - PV) biết suy nghĩ, nhường nhịn nhau một chút thì đâu đến nỗi". Cũng theo người dân này, thì hiện tại những người thân, đặc biệt là vợ con anh T. và Hương đều phải sống trong cảnh khốn khó bởi trụ cột của hai gia đình này hiện đã không còn nữa.
Tìm đến gia đình của Bàn Tiến Hương tại thôn Khuổi Pậu vào một ngày đầu năm 2013, căn nhà lụp xụp của gia đình y nằm sát bên một quả đồi. Nhìn bên ngoài, không ai có thể tưởng tượng đây chính là nơi trú ngụ của một gia đình. Thấy gọi cửa, một người hàng xóm của gia đình này chạy ra nói với chúng tôi bằng giọng lơ lớ: "Từ hôm đó (hôm xảy ra sự việc) đến nay, căn nhà chẳng có ai ở đâu. Vợ nó cùng hai đứa con (lớn 5 tuổi, nhỏ 2 tuổi) đã đưa nhau về nhà ông bà ngoại để sinh sống rồi". Cũng giống như gia cảnh của Hương, gia đình anh T. cũng rơi vào cảnh khốn khó. Bởi từ khi anh T. phải bỏ mạng sau phát súng của người bạn, vợ và ba đứa con của anh này đã phải vật lộn với cuộc sống để tồn tại. Hai cháu Bàn Thị Ng. (SN 1998) và cháu Bàn Thị Y. (SN 2000) đang tuổi ăn tuổi học cũng thường xuyên phải nghỉ học để lên nương kiếm cái ăn qua ngày.
Bà Long Thị Tuyết Mai - thẩm phán, chủ tọa phiên tòa xét xử Bàn Văn Hương nhớ lại: "Khi được giao xét xử vụ án, tôi đã không ngờ được tình tiết của vụ việc chỉ vì nửa cân thịt lợn. Hơn nữa khi nghiên cứu toàn bộ hồ sơ mới thấy được gia cảnh khốn cùng của người bị hại và kẻ gây án. Đây thực sự là bài học đắt giá với bị cáo Bàn Tiến Hương, không những thế nó còn là bài học cho nhiều người khác bởi chỉ vì một phút không kìm được nóng giận mà phải trả giá bằng cả cuộc đời".
Nguyễn Bắc