Cụ thể, theo Bản án số 05/2018/HNGĐ-ST ngày 26/3/2019 về việc tranh chấp ly hôn, HĐXX xét thấy người chồng cũng không thiện chí đoàn tụ, nên tòa án chấp nhận yêu cầu ly hôn của người vợ.
Do hai bên không có con chung và không yêu cầu chia tài sản nên tòa án không xem xét giải quyết.
Được biết, người chồng (bị đơn) trong vụ án là anh Võ Chí L., SN 1988 và người vợ (nguyên đơn) là chị Hoàng Thị Kim C., SN 1992. Cả hai cùng ngụ tại huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng Bình.
Theo nội dụng vụ án, chị C. và anh L. đăng ký kết hôn vào ngày 29/6/2017. Trong thời gian đầu hôn nhân, đời sống vợ, chồng vẫn hạnh phúc và làm những công việc cũ trước khi đăng ký kết hôn.
Nhưng được một thời gian, anh L. luôn nghi ngờ chuyện tình cảm của hai người nên đã sỉ nhục, xúc phạm, chửi bới, thậm tệ làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự cá nhân chị C.
Mặt khác, anh L. luôn có lời lẽ so sánh, miệt thị giữa cách sống, xuất thân giữa hai bên nội, ngoại.
Do đó, từ ngày 01/01/2018 chị C đã về sống nhà bố, mẹ đẻ cho đến nay và vợ chồng sống ly thân, không còn quan tâm, chăm sóc lẫn nhau.
Nhận thấy tình cảm vợ chồng không thể hàn gắn, mâu thuẫn đến mức trầm trọng, nên chị C. yêu cầu Toà án giải quyết được ly hôn với anh L.
Tại bản tự khai ngày 29/01/2018 và ý kiến trong các lần hoà giải, anh L. trình bày, về mâu thuẫn giữa vợ chồng thì việc cãi vã, xúc phạm nhau như chị C trình bày là không đúng sự thật, mà chỉ dừng lại ở mức tranh luận.
Vì vậy, mâu thuẫn giữa vợ chồng chưa đến mức trầm trọng nên anh không đồng ý ly hôn và mong muốn vợ chồng được đoàn tụ, cùng nhau xây dựng hạnh phúc gia đình.
Tuy nhiên, tại buổi hoà giải lần thứ hai, ngày 06/3/2018, anh L. có bổ sung ý kiến. Nếu chị C. cương quyết ly hôn thì anh L. yêu cầu trả lại danh dự một đời trai đã mất cho anh thì anh sẽ đồng ý thuận tình ly hôn.
Tại phiên toà, các bên đương sự vẫn giữ nguyên ý kiến, không thoả thuận được với nhau về việc giải quyết vụ án và yêu cầu HĐXX giải quyết theo quy định của pháp luật. Bản án được ký bởi thẩm phán Trần Trung Thành.
Nhận thấy, anh L. cũng không thiện chí trong việc hàn gắn hạnh phúc gia đình, tình cảm của các bên thật sự không còn nên HĐXX căn cứ Điều 56 của luật Hôn nhân gia đình, chấp nhận yêu cầu ly hôn của chị C. là phù hợp.
Trong vụ án này có một vấn đề mà TAND huyện Bố Trạch chưa làm rõ và xem xét giải quyết đối với yêu cầu của người chồng trong việc đòi bồi thường “đời trai”.
Bình luận về sự việc, luật sư Nguyễn Văn Quynh, đoàn Luật sư TP.Hà Nội cho rằng, việc yêu cầu bồi thường là bình thường và được pháp luật cho phép. Quan trọng là người yêu cầu có chứng minh được yêu cầu đòi bồi thường có hợp lý hay không.
“Nguyên tắc pháp luật dân sự thể hiện rằng, ai cũng có quyền đòi bồi thường khi cảm thấy quyền và lợi ích của bản thân bị xâm phạm. Nhưng phải chứng minh mối quan hệ trực tiếp, đối phương là người có lỗi và có hành vi tổn hại, xâm phạm đến quyền và lợi ích hợp pháp của mình để yêu cầu bồi thường”, luật sư Quynh đánh giá.
Chuyên gia pháp lý này cũng nhận xét, “đời trai” là cách nói nôm na trong đời sống, không có trong ngôn ngữ hành chính. Nhưng có thể hiểu đó là tổn thất về danh dự, tinh thần của người chồng.
“Tôi cho rằng HĐXX của vụ án này cần phải làm rõ “đời trai” là gì. Cách nói bình dân mà ghi vào bản án là không nên. Tuy nhiên, bản án đã có hiệu lực thì không thể chỉnh sửa và cụm từ “đời trai” cũng không ảnh hưởng đến bản chất vụ án”, luật sư Quynh bày tỏ.