Trớt quớt

“Bỏ đi. Ơn nghĩa gì cậu ơi”

“Bỏ đi. Ơn nghĩa gì cậu ơi”

Thứ 5, 27/12/2012 | 23:56

Sài Gòn là mảnh đất lạ kỳ. Nó lạ kỳ đến nỗi người ta chẳng biết viết gì, nói gì về nó. Nó lạ kỳ đến nỗi người ta nhớ về nó khi đang ở trong lòng nó. Nó lạ kỳ đến nỗi người ta thương nó bằng một thứ tình cảm mơ hồ nhưng mãnh liệt đến ngạt thở, như kiểu một thứ tình nghĩa khác, không phải là quê hương.