Theo đó, báo cáo của Liên hiệp quốc cho biết: “Trung Quốc hiện có lẽ là bãi rác công nghệ lớn nhất thế giới, chiếm 70% rác thải điện tử toàn cầu”.
Rác thải công nghệ và điện tử là những màn hình TV, tủ lạnh, điều hòa không khí tới máy tính cũ hay điện thoại di động đã bị bỏ đi. Trong đó, theo thông tin từ Liên hiệp quốc "khoảng 70% rác thải điện tử toàn cầu thải ra đều quay về Trung Quốc".
Rác thải công nghệ ngập tràn khắp các nẻo đường
Ma Tianjie, một người phát ngôn của văn phòng Bắc Kinh, tổ chức Greenpeace, cho biết: "Hầu hết rác thải công nghệ vào Trung Quốc qua những kênh bất hợp pháp, vì theo các công ước của Liên Hiệp Quốc, việc chuyển rác thải điện tử từ các nước phát triển sang các nước đang phát triển bị cấm".
Trong các địa danh quy tụ nhiều rác thải điện tử nhất Trung Quốc phải nói đến thị trấn Quý Tự ở tỉnh Quảng Đông. Tại đây, hàng trăm nghìn lao động tham gia việc tái chế rác và cả thị trấn tràn ngập trong rác, phế liệu điện tử. Hậu quả của môi trường sống này đã mang lại những điều khong tốt đẹp cho người dân tại Quý Tự.
Nhiều nghiên cứu do Đại học Y khoa Sán Đầu thực hiện cho thấy, trẻ em ở Quý Tự có nồng độ chì trong máu cao hơn rất nhiều so với mức trung bình. Ngộ độc chì có thể gây ảnh hưởng nghiêm trọng lên não và hệ thần kinh trung ương.
Tháng 4/2013 Liên hiệp quốc công bố báo cáo “Rác thải công nghệ ở Trung Quốc” cũng cho thấy, Quý Tự đang phải đối mặt với một “thảm họa môi trường” vì hoạt động tái chế rác quy mô lớn trong vùng. Không khí bị ô nhiễm vì khói độc phát ra từ việc đốt nhựa, các bản điện tử và dây đồng, nước ô nhiễm vì quá trình xử lý phế liệu để lấy các kim loại có giá trị như đồng và sắt bằng axit hydrochloric, bản thân người lao động cũng bị nhiễm độc trong quá trình xử lý rác thải.
Thậm chí, các quan chức ở thành phố Quảng Châu, cách Quý Tự khoảng 400 km mới đây cũng phát hiện nhiều sản phẩm từ gạo có tỉ lệ cadmium rất cao. Tuy nhiên, nhà chức trách không xác định được gạo nhiễm độc đã len lỏi ra thị trường thế nào.
Tuấn Khanh (tổng hợp)