Ngày 8/6, TAND Cấp cao tại Hà Nội đã ra tuyên án vụ Tham ô tài sản xảy ra tại công ty CP bất động sản Điện lực Dầu khí Việt Nam (PVP Land).
Tại phiên tòa phúc thẩm, các bị cáo giữ nguyên kháng cáo, trong đó Đinh Mạnh Thắng (SN 1962) - nguyên Chủ tịch HĐQT công ty CP đầu tư và thương mại Dầu khí Sông Đà, Thái Kiều Hương (SN 1973) - nguyên Phó Tổng Giám đốc công ty CP đầu tư Vietsan và Huỳnh Nguyễn Quốc Duy (SN 1972, trú tại TP.Hồ Chí Minh) - làm nghề kinh doanh tự do) kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt. Bị cáo Nguyễn Thị Kim Thoa (SN 1965) - nguyên Kế toán trưởng công ty CP xây dựng và dịch vụ 1/5 và công ty CP Minh Ngân kháng cáo kêu oan.
Tuy nhiên các luật sư bào chữa của các bị cáo cho rằng quy kết các bị cáo đồng phạm trong vụ án Tham ô tài sản là chưa có căn cứ, đúng pháp luật. Luật sư Nguyễn Huy Thiệp cho rằng bị cáo Đinh Mạnh Thắng không phạm tội Tham ô tài sản, có chăng phạm tội Lợi dụng ảnh hưởng đối với người có chức vụ quyền hạn để trục lợi.
Song, căn cứ vào các tài liệu, chứng cứ có trong hồ sơ vụ án cùng quá trình đưa vụ án ra xét xử theo trình tự phúc thẩm, TAND Cấp cao tại Hà Nội xét thấy có đủ cơ sở kết luận: Cuối năm 2009 đầu năm 2010, PVN có chủ trương chuyển tất cả các công ty đầu tư kinh doanh bất động sản về cho PVC quản lý. Cùng thời điểm này, bị cáo Lê Hòa Bình muốn mua dự án Nam Đàn Plaza do PVP Land chiếm 50,5% vốn.
Sau đó, thông qua môi giới của bị cáo Huỳnh Nguyễn Quốc Duy, ngày 27/3/2010, bị cáo Bình cùng với 5 cổ đông của công ty CP dịch vụ xuyên Thái Bình Dương ký hợp đồng đặt cọc mua 24 triệu cổ phần với giá hơn 20.000 đồng/cổ phần. Tổng giá trị hợp đồng gần 500 tỷ đồng. Để mua tiếp số cổ phần còn lại, bị cáo Thái Kiều Hương nhờ bị cáo Đinh Mạnh Thắng kết nối gặp bị cáo Trịnh Xuân Thanh đề nghị cho PVP Land thoái vốn tại dự án Nam Đàn Plaza. Sau đó, Trịnh Xuân Thanh đã đồng ý và chỉ đạo bị cáo Đào Duy Phong đứng ra thu xếp việc mua bán.
Thực hiện sự chỉ đạo, bị cáo Phong đã ký tờ trình gửi PVC phê duyệt phương án bán hơn 12 triệu cổ phần với giá 13.578 đồng/cổ phần (tương đương giá 34 triệu đồng/m2 đất tại dự án Nam Đàn Plaza) và được Trịnh Xuân Thanh đồng ý. Vài ngày sau đó, bị cáo Bình chuyển nhượng cổ phần với cổ đông của công ty CP dịch vụ xuyên Thái Bình Dương với giá 52 triệu đồng/m2 (chênh lệch 18 triệu đồng/m2). Tổng số tiền chênh lệch hơn 87 tỷ đồng.
Sau khi bị cáo Bình thanh toán 50% giá trị hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, Thái Kiều Hương đã yêu cầu đưa 14 tỷ đồng để đưa lại cho bị cáo Trịnh Xuân Thanh. Ngoài ra, bị cáo Bình còn chuyển cho bị cáo Phong 10 tỷ đồng, Đặng Sỹ Hùng – nguyên Trưởng phòng Kinh tế PVP Land 20 tỷ đồng và bị cáo Thắng nhận 5 tỷ đồng. Tổng số các bị cáo đã nhận 49 tỷ đồng là khoản tiền chênh lệch mua cổ phần của PVP Land.
Cơ quan tố tụng xác định, Trịnh Xuân Thanh là người có vai trò quyết định việc cho chuyển nhượng hơn 12 triệu cổ phần nói trên; chỉ đạo cấp dưới thực hiện việc chuyển nhượng với giá thấp hơn thực tế để hưởng tiền chênh lệch.
HĐXX thấy rằng, kháng cáo của Nguyễn Thị Kim Thoa, thực chất không phải bị cáo kháng cáo kêu oan mà đề nghị xem xét lại tội danh. Tại phiên tòa phúc thẩm, bị cáo Thoa cũng trình bày rằng nếu tuyên bị cáo phạm tội danh khác thì có lẽ bị cáo sẽ không kháng cáo. Xét về hành vi, tại cơ quan điều tra, Thoa khai có biết việc mua bán cổ phần nhưng vẫn thực hiện theo yêu cầu của Lê Hòa Bình. Tuy nhiên tại phiên tòa phúc thẩm, bị cáo lại khai chỉ biết việc này sau khi thực hiện chuyển tiền theo yêu cầu của Lê Hòa Bình. Lời khai của bị cáo Lê Hòa Bình và các bị cáo khác lại khai rằng Thoa biết rõ việc mua bán cổ phần và thực hiện theo ý chí chỉ đạo của cấp trên. Việc tòa cấp sơ thẩm quy kết bị cáo phạm tội Tham ô tài sản là không oan, đúng pháp luật và không có căn cứ chuyển tội danh cho bị cáo sang tội khác.
Tương tự, đối với Huỳnh Nguyễn Quốc Duy, bản án 10 năm tù mà tòa sơ thẩm tuyên phạt đối với bị cáo là không nặng, tại tòa, bị cáo cũng không xuất trình thêm các tình tiết gì mới, do vậy tòa phúc thẩm không có căn cứ giảm nhẹ cho bị cáo.
Đối với bị cáo Đinh Mạnh Thắng, tại phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm, bị cáo Thắng đều thừa nhận đã giúp Thái Kiều Hương tác động đến Trịnh Xuân Thanh. Thắng là người nhận 19 tỷ đồng của Hương và cũng là người gọi điện cho Đào Duy Phong nói là sẽ có người đến làm việc về sự án Nam Đàn Plaza. Tuy nhiên, sau đó, Thắng đã tự nguyện trả lại toàn bộ số tiền đã nhận theo yêu cầu của Thái Kiều Hương. Từ khi bị bắt tạm giam, hoàn cảnh gia đình của bị cáo rơi vào tình trạng éo le, bị cáo là lao động chính, bản thân Đinh Mạnh Thắng cũng đã có nhiều thành tích trong công tác, nên tòa phúc thẩm xét thấy có căn cứ giảm nhẹ một phần hình phạt cho bị cáo.
Tiếp đến, đối với bị cáo Thái Kiều Hương, tại phiên tòa thành khẩn khai nhận tội phạm, gia đình bị cáo Hương có hoàn cảnh khó khăn, bị cáo có 3 con nhỏ, xét thấy bản án 10 năm tù mà tòa cấp sơ thẩm tuyên phạt bị cáo có phần quá nghiêm khắc, do vậy, tòa phúc thẩm xem xét giảm nhẹ một phần hình phạt cho bị cáo.
Vì các lẽ trên, HĐXX của TAND Cấp cao tại Hà Nội quyết định chấp nhận kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt của bị cáo Đinh Mạnh Thắng và Thái Kiều Hương. Không chấp nhận kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt của Huỳnh Nguyễn Quốc Duy và kháng cáo kêu oan của bị cáo Nguyễn Thị Kim Thoa.
Tuyên bố các bị cáo phạm tội Tham ô tài sản, tuyên phạt Đinh Mạnh Thắng 7 năm tù, Thái Kiều Hương 8 năm tù. Giữ nguyên bản án 10 năm tù của Huỳnh Nguyễn Quốc Duy và 6 năm tù của Nguyễn Thị Kim Thoa.