Vào mùa đông, chồn thông châu Mỹ chỉ sống ở nơi có lớp tuyết sâu để tạo ra mê cung. Thân hình thon dài lý tưởng cho việc săn tìm trong những đường hầm dưới tuyết. Nhưng thân hình mảnh mai cũng khiến chúng mất nhiệt. Để sống còn, chúng phải liên tục tìm kiếm thức ăn.
Dưới lớp mê cung tuyết, chồn thông sử dụng khứu giác nhạy bén để đánh hơi con mồi và sử dụng thính giác để lắng nghe mọi cử động. Khi đã tìm ra con mồi, chúng khó mà trốn thoát.
Để giữ cho cơ thể ấm áp trong khu rừng băng giá, chồn thông phải ăn ít nhất 3 con chuột mỗi ngày. Nó buộc phải lao vào một trò chơi trốn tìm điên cuồng giữa hàng nghìn đường hầm bên dưới tuyết. Nhưng với hàng nghìn đường hầm này, biết đường nào là có chuột. Tốt nhất là tìm tất cả.
Với tỉ lệ một trong mười đường hầm là có chuột, xong chẳng ai đảm bảo việc tìm thấy chuột đúng tỉ lệ trong những dườn hầm này. Đối với những kẻ săn mồi ở rừng Taiga, việc tìm ra thức ăn là một thử thách to lớn.
Công Hiếu (t/h)