Ngày 04/4, bị cáo Hoàng Thị Hiền (SN 1969, ở thôn Yên Vĩnh, xã Dạ Trạch, huyện Khoái Châu, tỉnh Hưng Yên) đã bị TAND tỉnh Hưng Yên đưa ra xét xử về tội Vi phạm quy định về khám bệnh, chữa bệnh theo khoản 3, Điều 242, BLHS 1999.
Sau khi vị đại diện VKS công bố bản cáo trạng, bị cáo Hiền không thắc mắc gì về bản cáo trạng, khẳng định lời khai của bị cáo tại cơ quan điều tra hoàn toàn tự nguyện, không bị ép cung.
Quá trình xét hỏi, lý lịch bị cáo Hiền chỉ vỏn vẹn bằng mấy câu sau: Năm 1992 tốt nghiệp hệ trung cấp chuyên ngành y sĩ đa khoa. Năm 1995, bị cáo về làm y sĩ tại Trạm y tế xã Mễ Sở, huyện Văn Giang.
Do nhu cầu công việc, Hiền được đơn vị cử đi học và được cấp chứng chỉ nghiệp vụ về sản khoa, chăm sóc sức khỏe cho cháu nhỏ, tiêm chủng mở rộng…
Đến năm 2014, y sỹ làng này được cơ quan chức năng cấp chứng chỉ hành nghề: “Thực hiện chuyên môn kỹ thuật của điều dưỡng theo lĩnh vực chuyên khoa…”.
Tuy nhiên, công việc trên thực tế tại trại y tế xã của Hiền là khám chữa bệnh và sản nhi, chủ yếu là đỡ đẻ.
Hoạt động ngành y của Hiền tiến triển tốt đẹp khi mở phòng khám tại nhà. Bà chủ phòng khám trình độ còn hạn chế, song vì bệnh nhân đều là những người nông dân, ít kén chọn về việc khám chữa bệnh nên nhiều người đưa con nhỏ tới khám.
Đúng vào thời điểm tưởng chừng công việc của Hiền đang ăn lên làm ra thì y sỹ làng này vướng vào vòng lao lý. Nguyên do cũng chỉ vì cẩu thả trong khám chữa bệnh. Đặc biệt là những dụng cụ khám chữa bệnh không được tiệt trùng theo đúng quy định ngành y.
Cứu trẻ thành hại trẻ
Vị chủ tọa giọng nghiêm nghị: “Chuyên môn chính của bị cáo là điều dưỡng, vậy bị cáo có phân biệt được với khám chữa bệnh không?”, bị cáo Hiền lí nhí: “Lúc nhận chứng chỉ, bị cáo không để ý kĩ, bị cáo không biết ạ”.
Ban đầu, bị cáo Hiền khai ngoài công tác tại trại y tế, thỉnh thoảng được tăng cường lên trung tâm y tế huyện Văn Giang làm một số công việc phù hợp với chuyên môn mỗi khi khoa thiếu cán bộ. Ngoài ra, bị cáo không làm thêm bất cứ việc gì.
Việc bị cáo mở phòng khám chữa bệnh tại nhà là do những người thân quen của bị cáo tìm tới nhờ giúp đỡ, chứ bị cáo không hề quảng cáo. “Bị cáo sống ở nông thôn, không treo biển quảng cáo. Mọi người biết bị cáo có nghề nên đưa người thân đến khám giúp thôi ạ”, lời khai của bị cáo Hiền.
Cũng theo lời khai của bị cáo Hiền, thời gian đầu, bị cáo chỉ khám những bệnh thông thường. Thế nhưng, do rất nhiều gia đình mang trẻ nhỏ đến phòng khám của Hiền đề nghị nong dãn bao quy đầu.
Và thế là, y sỹ làng này cũng nhắm mắt làm liều theo yêu cầu của người nhà bệnh nhân. Trớ trêu thay, vì không được đào tạo bài bản. không tiệt trùng dụng cụ thăm khám nên hành vi cẩu thả của Hiền đã dẫn đến bệnh lây sùi mào gà cho các cháu.