TAND Cấp cao tại TP.HCM vừa mở phiên tòa xét xử phúc thẩm vụ án hình sự đối với bị cáo Nguyễn Văn Nghĩa (SN 1972, quê tỉnh Tiền Giang) về tội Giết người.
Trước đó, trong phiên tòa sơ thẩm tại TAND TP.HCM hồi tháng 5/2018, bị cáo Nghĩa kêu oan, không thừa nhận hành vi phạm tội và cho rằng chị G. chết do tự tử. Tuy nhiên, với lời khai nhận tội ban đầu, cùng kết quả điều tra của cơ quan công an đều phù hợp với diễn biến của vụ án. Đối tượng Nghĩa đã sát hại vợ rồi bỏ thùng phuy nước, tạo hiện trường giả.
Nguyễn Văn Nghĩa bị truy tố ở Điểm n, Khoản 1, Điều 93 Bộ luật Hình sự với tình tiết định khung là phạm tội có tính chất côn đồ. Chính vì vậy, trong phiên tòa sơ thẩm, đại diện VKSND TP.HCM thực hành quyền công tố đã đề nghị TAND cùng cấp xử phạt Nguyễn Văn Nghĩa mức án tử hình. Tuy nhiên, HĐXX chỉ tuyên phạt Nghĩa tù chung thân.
Cho rằng mình không có tội, Nghĩa tiếp tục kháng cáo kêu oan. Đồng thời, VKSND TP.HCM cũng có kháng nghị tăng án lên tử hình đối với Nghĩa. Theo kháng nghị của VKS, vụ án này đã được TAND TP.HCM đưa xét xử 3 lần nhưng trong các phiên xử, bị cáo đều không thể hiện sự ăn năn hối cải nên không có tình tiết giảm nhẹ. Chính vì vậy, VKSND TP.HCM kháng nghị tử hình đối với Nghĩa.
Theo bản án sơ thẩm, tháng 4/2014, Nghĩa cùng vợ là chị Nguyễn Thị Thanh G. (SN 1974, ngụ tỉnh Tiền Giang) và 2 con từ Tiền Giang lên TP.HCM lập nghiệp. Cả gia đình Nghĩa thuê nhà sống tại xã Phước Kiển, huyện Nhà Bè, TP.HCM.
Sau khi lên TP.HCM, Nghĩa và vợ cùng làm thuê ở lò mổ heo cách nhà trọ của Nghĩa 3km. Trong thời gian chung sống tại xã Phước Kiển, vợ chồng Nghĩa thường xảy ra mâu thuẫn vì Nghĩa có quan hệ tình cảm với người phụ nữ khác.
Khoảng 1h30 ngày 1/7/2016, vợ gọi Nghĩa dậy đi làm nhưng bị cáo không dậy. Vì vậy, vợ chồng Nghĩa xảy ra mâu thuẫn, cãi vã.
Giận chồng, chị G. lấy dao tự gây thương tích, mục đích để dọa Nghĩa. Nghĩa giật lấy con dao từ tay chị G. nhưng khi giằng co, đối tượng đâm một nhát trúng vào bụng vợ.
Vì vết thương khá nặng, chị G. ngất xỉu tại chỗ. Một lúc sau, chị G. tỉnh dậy nên chạy vào nhà tắm để trốn chồng. Lúc này, Nghĩa chạy theo vợ vào nhà tắm, ôm và bế bổng chị G. lên bỏ vào thùng phuy chứa nước khiến chị G. tử vong.
Đến rạng sáng cùng ngày, con trai chị G. thấy mẹ chết trong thùng phuy nên điện báo cho Nghĩa. Nhận được điện thoại của con trai, Nghĩa giả vờ như không biết chuyện gì đã xảy ra và điện báo cho em trai, rồi cả hai cùng chạy về nhà.
Về đến nhà, Nghĩa cùng em trai đưa vợ ra khỏi thùng phuy, rồi điện báo cho gia đình chị G. nói nạn nhân tự tử. Tiếp đến, Nghĩa thuê xe chở xác chị G. về tỉnh Tiền Giang để an táng.
Tuy nhiên, nghi ngờ chị G. bị sát hại, người thân của nạn nhân đã báo cho chính quyền địa phương. Từ đó, hành vi giết vợ của Nghĩa bị bại lộ.
Tại tòa phúc thẩm, Nghĩa tiếp tục không thừa nhận hành vi phạm tội của mình khi cho rằng mình không có động cơ giết vợ. Đại diện VKSND Cấp cao đề nghị HĐXX tuyên phạt bị cáo Nghĩa mức án tử hình.
HĐXX sau khi nghị án đã nhận định, mặc dù Nghĩa kêu oan, nhưng căn cứ vào các chứng cứ, tài liệu có trong hồ sơ vụ án, lời khai của các nhân chứng thể hiện Nghĩa đã giết vợ mình và tìm cách đánh lạc hướng cơ quan điều tra.
Xét bản án sơ thẩm tuyên phạt Nghĩa mức án chung thân là có căn cứ, đúng người, đúng tội, đúng quy định pháp luật nên tòa phúc thẩm cũng không chấp nhận kháng nghị của VKS.
Từ những nhận định trên, HĐXX quyết định bác kháng cáo của bị cáo Nghĩa, bác kháng nghị của VKS, tuyên y án bị cáo Nghĩa án chung thân về tội Giết người.